“Thật sự không biết người tui thích là ai sao?” Tần An duỗi đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm liếm môi dưới bị cắn rách của Kỳ Dịch Dã, anh rũ mắt, lông mi hơi run.
Kỳ Dịch Dã nhìn thấy trong đôi mắt trong veo tỏa sáng kia có mấy phần ngượng ngùng, thêm mấy phần căng thẳng, bàn tay đang nắm lấy cái eo thon lập tức siết chặt lại.
Sau một chốc, Kỳ Dịch Dã mới trầm giọng trả lời, “Là anh.”
“Đúng vậy, là anh.” Vành tai Tần An đỏ bừng, anh cúi đầu vô thức chọc nhẹ lên xương quai xanh của Kỳ Dịch Dã, ngón trỏ lướt qua lướt lại vuốt ve xương quai xanh thẳng tắp, như dùng một chiếc lông chim nhẹ nhàng gãi, gãi tới mức cả người Kỳ Dịch Dã ngứa ngáy, hầu kết chuyển động.
“Vậy còn anh, anh thích ai? Thích cái vị Lý tiểu thư chở anh về nhiều lần đó hửm?” Tần An tới gần hắn, mặt của hai người sắp dán dính vào nhau, nhưng miệng vẫn không chịu buông tha.
Kỳ Dịch Dã nắm lấy bàn tay làm loạn trước ngực hắn, thời điểm mở miệng, giọng nói đã hơi khàn khàn, “Nói bậy bạ.”
“Nói bậy bạ cái gì? Tui thấy quan hệ giữa hai người tốt quá chừng.” Tần An khịt khịt mũi, mũi của anh còn hồng hồng, anh trừng Kỳ Dịch Dã, “Thế anh với vị Lý tiểu thư kia chừng nào đám cưới? Tháng sau, tuần sau, hay là hai ngày nữa?”
Kỳ Dịch Dã cười trong lòng, không nhịn được mà nhéo nhéo phần thịt sau gáy Tần An, kề vào tai anh nói nhỏ, “Sao anh lại ngửi thấy mùi chua nồng nặc thế nhỉ?”
“… Tui ngâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-lua-nhan-gian/162829/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.