Hô hấp Châu Y vững vàng, ngực phập phồng.
Trần Cảnh Hòa hôn từ bụng dưới của Châu Y xuống, da thịt cô non mềm, xuống chút nữa, là nơi thần bí chỉ thuộc về Châu Y.
Còn mang theo chút mùi hương giống trên người cậu.
Môi âm hộ no đủ ấm áp, chạm vào mà không gặp trở ngại nào, đang đóng chặt, như nụ hoa sắp nở ra, dưới sự dụ dỗ của đầu lưỡi cậu, dần dần tiết ra từng sợi chất lỏng.
“… Ưm… Trần Cảnh Hòa, em đang làm gì vậy…” Cảm giác khác lạ truyền đến từ dưới thân khiến Châu Y tỉnh giấc, trong lúc mơ mơ màng màng cô thấy gáy của Trần Cảnh Hòa, còn có hông của câu.
Động tác của Trần Cảnh Hòa rất chậm, từ từ thẳng lưng, đè trên người Châu Y: “Chị, em trưởng thành rồi, bây giờ là 12 giờ lẻ 3 phút.”
Lửa nóng dưới thân chớp mắt truyền đến đại não, Châu Y đang lơ mơ trong phút chốc tỉnh táo lại.
“Chị ơi, hiện tại có thể mời chị “làm” em chưa?”
Cậu chờ mong, vô cùng chờ mong.
Sau khi choáng váng trời đất quay cuồng, vị trí hai người xảy ra biến hoá.
Trần Cảnh Hòa nằm dưới thân cô, mà cô ngồi trên người Trần Cảnh Hòa, quần lót đã bị Trần Cảnh Hòa ném vào góc tường. Trần Cảnh Hòa lột sạch bản thân, gậy th*t ngẩng cao đầu dần dần chảy ra chất lỏng, cọ vào huyệt nhỏ của Châu Y.
Trần Cảnh Hòa vuốt ve eo Châu Y, động tác khiêu gợi quyến rũ: “Hay là để em động?”
Châu Y do dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-lua-khap-chon/3394147/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.