Trước khi vào phòng học, Châu Y chần chừ, lại lùi lại: “Trần Cảnh Hòa, chủ nhiệm lớp em tên là gì?
“Triệu Bình.”
Thật trùng hợp, chủ nhiệm lớp cũ của cô cũng tên là Triệu Bình, giống y chang người đang đứng trên bục giảng trong phòng học.
Trong phòng học, Triệu Bình đang xếp chỗ ngồi cho phụ huynh, nhìn thấy Châu Y đứng ở cửa thì sửng sốt, buồn bực nói: “Châu Y?”
“Em là phụ huynh của Trần Cảnh Hòa, đi họp phụ huynh cho em ấy.”
Đại khái là nỗi sợ trời sinh đối với thầy giáo, thanh âm Châu Y nghe run rẩy.
“Em là phụ huynh của Trần Cảnh Hòa?” Triệu Bình có chút kinh ngạc, trước kia cũng không thấy hai đứa này cùng đến trường, sao chưa gì đã lập gia đình rồi?
Triệu Bình cười trêu ghẹo cô: “Mấy tháng trước em còn là học sinh của tôi, chớp mắt cái đã mang trên lưng thân phận phụ huynh rồi, thân phận này gánh nặng đường dài lắm đấy.”
“Thầy yên tâm đi, em sẽ đốc thúc thằng bé học tập.”
Sau khi hai người tuỳ ý hàn huyên vài câu, Trần Cảnh Hòa dẫn cô đến chỗ ngồi của mình. Xung quanh toàn người tuổi trung niên, cô là một cô gái vừa tốt nghiệp nhìn qua không hợp lắm.
Nhớ về năm cuối cấp 3, cứ như một giây sau sẽ có một xấp bài thi truyền từ đằng trước xuống.
Trần Cảnh Hòa đi ra ngoài, ở bên ngoài chờ cô. Châu Y đánh giá bàn học của Trần Cảnh Hòa, trên bàn rất sạch sẽ, trong ngăn bàn có mấy quyển sách, cô tuỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-lua-khap-chon/3394140/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.