Trần Cảnh Hòa sửng sốt rất lâu, sau đó chậm rãi cười rộ lên, nằm ngửa về phía sau, trong mắt tràn đầy tình yêu, cậu ngửa đầu nhìn Châu Y, giống như một tín đồ thành kính: “Thích chứ, nhưng em sợ cái thích của em doạ đến chị, cho nên chỉ có thể từ từ tiến tới từng chút từng chút một.”
Cái thích của cậu, ở trước mặt Châu Y chỉ là một góc của núi băng.
“Tại sao lại dọa sợ chị?”
“Làm gì có nhiều tại sao như vậy.” Trần Cảnh Hòa hôn nhẹ khoé môi Châu Y, trái tim nóng bỏng đập thình thịch: “Chị là điểm cuối không thể với tới của em.”
Trước mặt Châu Y, Trần Cảnh Hòa rất tự ti. Cậu đã thấy rất nhiều tình cảm của người khác bị giẫm đạp dưới chân, ngay cả bụi bặm cũng không bằng, chờ đến lúc cậu thật sự rơi vào trường hợp này, cậu mới hiểu được những cảm xúc khó hiểu kia bắt đầu từ đâu.
“Chị hỏi nhiều vấn đề như vậy, là đang cân nhắc thăng cấp em thành bạn trai chị sao?”
Tuy nhiên, Châu Y tâm tình phức tạp nói ra lời trong lòng: “Trần Cảnh Hòa, chị không yêu đương với trẻ vị thành niên.”
Trần Cảnh Hòa: “…”
Một chút cũng không ngoài ý muốn.
Nhưng hiện tại, tên đã lên dây, không thể không bắn.
“Không sao hết, chị có thể cho em trưởng thành trong đêm nay trước.”
Trần Cảnh Hòa dứt lời, xoay người, đè Châu Y ở dưới, bàn tay to nhẹ nhàng nhéo eo cô, cọ chóp mũi mình vào chóp mũi Châu Y, tay còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-lua-khap-chon/3394133/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.