“Chị ơi.”
Thời điểm cả hai người không ai mở miệng, Trần Cảnh Hòa phá vỡ sự yên tĩnh quỷ dị này trước tiên: “Em có thể làm bài tập trong phòng khách không ạ?”
“… Có thể.”
Thiếu niên cười rất vui vẻ: “Dạ được, cảm ơn chị ạ.”
“… Làm cho tốt vào.”
Đại khái là di chứng do dính mưa mà không đi tắm ngay, Châu Y cảm thấy hiện tại cả người đều không thoải mái, nhão dính hết cả lên, cô xoay người đi về phía phòng ngủ của mình.
Phòng ngủ vẫn như trước khi cô đi, Châu Y lấy quần áo xong thì đi vào phòng vệ sinh, trong không khí còn sót lại mùi dầu gội đầu vương vấn, khiến tâm tình của Châu Y lên xuống như “tàu lượn siêu tốc.”
Mảnh vải màu xám viền trắng kia, có phải là cái cô đang nghĩ đến không?
Người hiện tại ghé vào bàn phòng khách nhà cô làm bài tập kia, đang thả rông sao?
Châu Y bình tĩnh suy nghĩ, cô cảm thấy rất có khả năng này. Dù sao lúc đầu hai người gặp nhau, Trần Cảnh Hòa hoảng đến luống cuống tay chân, hoàn toàn có thể mặc quần áo lộn xộn.
Cũng may, miếng vải kia không đặt trên giá quần áo của cô, nó đặt ở trên một cái ghế nhỏ trong phòng vệ sinh. Châu Y vội vàng tắm rửa, tạm thời lười nghĩ xem nên xử lý mảnh vải kia như thế nào. Mở vòi hoa sen, nước nóng chảy xuống người khiến Châu Y thoải mái đến híp mắt lại.
Hơi nước lan tỏa trong phòng tắm, ngay cả gương cũng mờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-lua-khap-chon/3394123/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.