Trăng treo ngọn liễu, bóng đêm buông rèm.
Sắp đến giờ đóng cửa, nhân viên bắt đầu kiểm tra kệ sách, sắp xếp lại ngay ngắn những quyển sách ngã nghiêng.
Khánh hàng đã thưa hơn rất nhiều. Sửa sang lại những kẽ trống, cậu nhân viên phát hiện cô gái kia vẫn chăm chú đọc quyển sách đang cầm.
Từ ba giờ chiều đã bắt đầu nán ở góc đó, hình như chưa từng di chuyển.
Cô để tóc kiểu lưu hải (1),mặc quần áo màu xanh bạc hà thêu hoa lài, lặng yên.
Lượng người ghé thăm hiệu sách mỗi ngày không nhỏ, giai nhân thanh tú hiếm thấy nhường này chắc có lẽ là vị Đại tiểu thư nào đó mới chuyển tới Giang Châu không lâu ấy nhỉ?
Cậu chàng phỏng đoán, không nỡ quấy rầy cô, cố gắng hành động thật nhẹ nhàng.
Nhưng lúc này, có lẽ là cảm nhận được sắc trời đã tối, cô nhấc tay, lòng chưa thỏa mãn gấp sách lại.
Nếu không về, mẹ nhất định sẽ lo lắng, Phó Thanh Như chậm rãi đi về phía cửa.
Đi qua hai hàng kệ sách, vô tình dời mắt, cô nhìn thấy một thanh niên ở kệ sách bên cạnh vừa lật vừa đọc, lướt sơ qua quyển sách.
Chắc là vì ngồi trên xe lăn, nên trông anh có vẻ rất khó khăn.
Dường nhưng anh đã tìm rất lâu, nhưng mãi vẫn chưa tìm được quyển mình cần.
Phó Thanh Như vốn đã bước hai bước, nhưng lại suy nghĩ một lát rồi dừng lại, lui về sau nhẹ nhàng hỏi: "Anh tìm quyển nào, có lẽ tôi có thể giúp một tay."
Giọng nói tựa làn gió ấm lướt qua tai làm anh sững sờ, vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-hoai/1663361/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.