Yên tần nhìn thấy người bên hồ đang cho cá ăn vô cùng cao hứng: "Không làm ẩn sĩ đã chịu ra ngoài rồi cơ à? Làm mình làm mẩy quấn lấy hoàng thượng không rời, đúng là rất biết dùng thủ đoạn."
Chu Thúy vội vàng khuyên nhủ: "Chủ tử hay là chúng ta đừng đụng đến y thì hơn."
"Đồ ăn cây táo rào cây sung, chỉ là một kẻ không danh không phận bổn cung sao phải sợ cơ chứ?" Yên tần liếc nô tỳ nhát gan của mình quát, phụ thân nàng biên thư về báo bình an, tuy không được nhắc đến chuyện triều chính. Nhưng nàng cũng có nghe phong thanh người lập chiến công bên ngoài, giải quyết nạn hạn hán, nạn đói vô cùng chu đáo cẩn thận. Hoàng thượng vui mừng hết lòng khen ngợi!
Tiểu Tây thấy người đang đủng đỉnh đi tới kéo nhẹ tay áo y: "Công tử, là Yên tần."
Thẩm Huyền Quân điềm nhiên: "Thì sao, đưa ta thêm chút thức ăn cá đi."
Tiểu Tây rón rén mở bao lấy thêm thức ăn vào đĩa, cây cầu này rất hẹp thường dùng dẫn đến mái đình giữa hồ, thông qua bên kia vườn ngự uyển. Cảnh sắc tuy rất đẹp nhưng không sánh bằng lối đường hoa, không mát mẻ bằng đình bên hồ sen, ngắm cá bên hồ Thiên Lý thích hơn. Nơi này thường để tổ chức ca vũ mùa hè, ngày thường ít phi tần nào đến đây.
Chu Thúy thấy chủ tử mình kiên quyết, liền đi ra trước quát lớn: "Này, các người thấy Yên tần đến còn không mau tránh đường."
"Công tử?"
"Yên tần thì đã làm sao, bị nhốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-hoa-lanh-cung/2534688/quyen-3-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.