Đêm qua Thẩm Huyền Quân ngủ không ngon, Tưởng Hoàng sợ y còn mệt mỏi bãi triều xong đã đến bên cạnh vỗ về. Hắn cứ ôm y như vậy, mọi thứ đều dần trở nên ấm áp. Nghe tiếng tuyết như mưa nhỏ ngoài hiên, y bị ôm đến người tê tê, khẽ động đậy.
Trời còn sớm giữa không gian sương mù còn ngửi thấy được một hoa thơm, hơi nhoài người: "Giờ mới đầu mùa thu, lê còn chưa nở."
"Nếu ca ca thích, ta sai người dùng đèn đỏ treo cao thúc hoa sớm nở."
"Như thế tốn đèn dầu lắm, đệ tiết kiệm chút đi." Y gối đầu trên ngực hắn, hưởng thụ thời gian yên tĩnh.
Vì còn sớm nắng chưa lên bầu không khí có hơi lạnh. Người Thẩm Huyền Quân vẫn chưa có da thịt thêm bao nhiêu, vai gầy lộ ra, các khớp xương khi ôm chặt vẫn cảm nhận rõ ràng. Tưởng Hoàng dành thời gian hầm đủ loại canh bổ cho y uống.
Thời gian an nhàn hai người ở cạnh nhau không trồng cây cũng ủ rượu. Giống như chiều nay Thẩm Huyền Quân vừa gọi đầu xong ngồi bên sạp dưới tán hoa, chăm chú lựa những hạt giống tốt. Mỗi lúc mệt hướng mắt nhìn lên, thấy hoa cỏ đan xen trong vườn lòng dần thư thái.
Tưởng Hoàng nhìn người bên cạnh không rời mắt, ý cười dày đặc.
Hoa lá dây dưa trong cơn gió mát, hương thơm thanh tân quấn quanh cánh mũi. Đến khi nhìn gần hơn, chợt phát hiện hắn đang mặc áo y may. Bộ này may mũi kim toàn lệch, y đã đem giấu rồi mà.
"Sao đệ lại mặc bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-hoa-lanh-cung/2534656/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.