Trong muôn lời sỉ vả cười nhạo, họ mỉa mai 'Thẩm Huyền Quân' không tự biết thân phận tự chạy đến đây phá lễ thành thân của người khác. Cười bộ dạng phiền phức, rẻ tiền của y. Những lời lẽ đó như nọc độc tiêm vào người, 'Thẩm Huyền Quân' tê liệt trong tức khắc, trở thành con mồi bị người ta xâu xé.
Sắc mặt 'Thẩm Huyền Quân' tái mét, y đau không nhắm mắt lại trên đôi môi huyết sắc đều mất đi, tím tái đến đáng thương.
"Cho nên ngươi mới lợi dụng ta, tìm mọi cách đẩy ta đến bước đường này. Ngươi không muốn buông tha ta dễ dàng, chẳng tiếc việc lãng phí thời gian chờ đến hôm nay, sỉ nhục ta ở trước mặt mọi người?" 'Thẩm Huyền Quân' sợ hãi run rẩy, sao lại như thế, sao có thể như thế, người trước mặt y là ai? Gương mặt kia, giọng điệu kia, sao có thể là hắn, là Tưởng Hoàng vẫn quen biết chứ.
'Âu Dương Minh Nhật' cười nhạt nhẽo: "Ở bên cạnh ngươi ta đâu thiếu việc bị sỉ nhục, không đòi lại cả vốn lẫn lời sao có thể cam tâm được!"
'Thẩm Huyền Quân' tuyệt vọng cắn chặt môi không cho phép mình lên tiếng phát ra bất cứ âm thanh than khóc nào, cổ họng thít lại. Toàn thân cứng đờ liêu xiêu ngã một bên. Nỗi đau cực độ khiến y không chịu nổi muốn nổ tung, hệt như ác thú trỗi dậy. 'Âu Dương Minh Nhật' nhìn y đầy hận ý, không để ai kịp phản ứng đã đá y ngã vật ra đất.
Người 'Thẩm Huyền Quân' do trúng độc mà xương cốt muốn mục đi hết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-hoa-lanh-cung/2534614/quyen-4-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.