Bạch Nhất Vân được Phương Dao đón về nhà một thời gian dài, nàng gần như thay da đổi thịt, phong thái so với… không khác biệt mấy. Mặc dù nàng không hiểu nhưng Phương Dao tướng quân hòa nhã khiêm tốn là người dễ thân cận. Hôm nay nàng được Tố Lam chọn y phục, bới tóc theo kiểu tiểu thư, Phương Dao tướng quân tán dương không thôi.
"Nhớ lời ta dặn không?"
Bạch Nhất Vân gật đầu vâng dạ nhưng nàng vẫn sợ Thẩm công tử nhận ra nàng.
"Đừng căng thẳng." Giọng Phương Dao hơi run: "Giống lắm."
Tưởng Hoàng sắp xếp cho họ trên một hòn đảo trong hành cung, Thẩm Huyền Quân muốn ra thăm phải đi thuyền. Lúc y ra thăm 'Uyển Nghi' vẫn còn đang bệnh, muội ấy đang mang thai lại trúng bệnh lây nhiễm, cả y muốn gặp cũng không được. Nhưng Thẩm Huyền Quân vẫn rất vui vẻ, y ngồi bên ngoài nhìn bóng người qua tấm rèm, kể cho nàng ta nghe những chuyện nghịch ngợm của Nguyên Dương.
Bạch Nhất Vân thỉnh thoảng sẽ dùng giọng điệu nhí nhảnh đáp lại, câu nào khó quá sẽ giả vờ ho, Phương Dao giúp nàng đối đáp.
Thẩm Huyền Quân ở trên đảo hai ngày Tưởng Hoàng đến tận nơi đón về, suốt dọc đường đi thuyền hắn dùng giọng điệu dạy trẻ nhỏ nhắc y cái này cái kia, Thẩm Huyền Quân nghe đau cả đầu, không thèm để ý đến hắn.
"Ca ca, ta không phải đang mắng ca ca đâu."
Thẩm Huyền Quân bĩu môi, ngoan ngoãn trở về dưỡng thai. Y phát hiện từ khi đến hành cung Nguyên Dương không còn xa cách với Tưởng Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-hoa-lanh-cung/2534602/quyen-4-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.