Trong khoảng thời gian gần đây, tình trạng học tập của Nghê Tử đã hoàn toàn điên đảo dĩ vãng, cả người toát ra khí chất hướng về phía trước, thịnh vượng từng ngày...
Quán triệt chân lý không ngại học hỏi kẻ dưới, tuyệt không bỏ lỡ một phút một giây.
Trước khi tan học, Nghê Tử không hề chuẩn bị tinh thần, lại bị Thầy Tần gọi tên.
"Em đứng lên nói lý do cho những nỗ lực để đạt được tiến bộ gần đây, đồng thời khích lệ những học sinh khác trong lớp chúng ta." Thầy Tần xoa xoa lòng bàn tay, rất mong chờ.
Nghê Tử... Ngồi yên, căn bản không còn gì để nói.
Lý do cho những nỗ lực để đạt được tiến bộ gần đây?
Ban đầu, cô chỉ đơn giản cảm thấy, nỗ lực một chút cũng khá tốt, nhưng sau đó thấy được sự tiến bộ, liền có chút làm không biết mệt mà thôi.
Nghê Tử giơ khuỷu tay đụng Thầm Thư, lúc đứng dậy dùng ánh mắt truyền đi thông điệp cầu cứu.
Thầm Thư nhanh chóng lấy bút viết vào vở, không biết viết cái gì.
Sau khi Nghê Tử đứng lên, đầu tiên là lễ phép cười với thầy Tần, kéo dài thời gian, sau đó —— "Lý do là, nó là như thế này... Ừm... Em cảm thấy..."
Thầm Thư đã viết xong, đẩy vở qua.
Nghê Tử rầm mặc nhìn thoáng qua, ngẩng đầu lên nói: "《 Lễ Ký 》 có câu: Tu thân tề gia trị quốc bình thiên hạ [1]. Vì sao phải tu thân [2]? Hiền nhân của chúng ta, Âu Dương tiên sinh nói rất đúng, muốn dựng phải lấy lập học làm trung tâm, trước khi học nên tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-bui-ham-tu-diep/1184728/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.