"Phụ thân, tại sao người còn muốn đi ra ngoài làm việc? Con có thể nuôi sống người." Một tay thiếu niên áo đỏ treo vợt trúc ở góc tường, đi tới trong sân, căm giận nói.
"Phức Nhi." Trịnh Phu Tử thở dài, "Con còn nhỏ tuổi đã phải gánh vác cái nhà này, đều là lỗi của phụ thân, phụ thân chỉ muốn chia sẻ cho con một chút. Hơn nữa, ta chỉ là đi ra ngoài dạy một tiểu công tử đọc chút sách."
"Tiểu công tử? Mới vừa rồi kia là ai?"
"Đại thiếu Mai gia, ta cho rằng con sẽ biết."
"Không biết, ngược lại thật ra con từng gặp Mai Nhị thiếu ở Túy Tuyết câu lan. Đúng rồi, phụ thân, những công tử kia rất thích hương phấn hoa mẫu đơn của con mới điều ra. Hôm nay, con cầm không ít tiền khen thưởng, ngày mai chúng ta đi cắt vài xấp vải bố làm bộ quần áo mới cho người nhé."
Trịnh Phu Tử đi lên trước nhận lấy nong trúc trong tay hắn, cùng nhau đảo cánh hoa khô bên trong, "Giữ đi, cũng bắt đầu để dành, sau này cũng nên đặt mua đồ cưới cho con."
"Cần đồ cưới gì, con mới sẽ không lập gia đình."
"Thật ư?"
"Đương nhiên là thật." Hắn cầm từng cánh hoa tới dưới mũi, "Con muốn thử một chút hương hoa mẫu đơn phối với mùi vị lá phong."
"Điều này có thể được không?"
"Thử một chút. Phụ thân, tại sao Mai đại thiếu muốn người đi dạy người đọc sách? Chẳng lẽ công tử Mai gia còn cần người dạy đọc sách sao?"
"Không phải công tử Mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-bep-ven-ho/2881413/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.