Hai con chim ưng biển nhỏ này lớn lên rất nhanh, vẫn chưa tới nửa tháng đã lớn hơn một vòng, lông vũ dần dần trở nên cứng, sức ăn cũng càng ngày càng lớn, vừa bắt đầu còn muốn lấy thịt cá vụn cho ăn, hiện giờ cá nhỏ đều là từng con từng con, ngước đầu lên liền nuốt mất.
Mai Sóc xách theo giỏ cá, ống quần bởi vì bị thấm ướt, vén lên trên bắp chân nhỏ, còn chưa về đến cửa nhà đã gặp được Lâm Xước chạy tới phía nàng, nàng đưa tay đỡ hắn, "Sao thế?"
"Cá không còn, bọn nó đói bụng."
Mai Sóc nhếch lông mày lên, "Hết cả rồi?"
"Ừ, đều ăn hết rồi."
Nàng đều để lại cá nhỏ hai ba tấc đút cho hai con chim ưng biển này ăn, tính ra trước kia cũng giữ lại rất nhiều, nàng đưa giỏ cá trong tay cho hắn, "Chọn con nhỏ cho ăn."
"Ừ."
Hắn xách giỏ cá lên, thân thể lại nặng trĩu xuống, Mai Sóc cười lại nhận trở về, "Để ta cầm đi."
"A Sóc, ta cảm thấy bọn nó lớn lên không giống chim ưng biển."
"Bởi vì không phải chim ưng biển bình thường, lớn lên tự nhiên không giống lắm."
Nàng đẩy cửa ra, một con chim lông xám tro vỗ xào xạc bay lên, mở ra hai cánh, trực tiếp đụng về phía trên mặt nàng, Lâm Xước vội vàng giơ tay lên đón qua, chim này dừng ở trên cánh tay hắn, "Còn có một con đâu?"
"Chỗ đó, Tiểu Xác luôn thích đậu ở trên xà nhà."
"Đừng để cho nó ị cứt chim ở trong nhà là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-bep-ven-ho/2881403/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.