Lâm Xước mở to đôi mắt tròn tròn, có chút kinh ngạc, có chút không dám tin, bờ môi khẽ mở ra, sững sờ nhìn nàng. Nàng nói thành thân?
Mai Sóc nâng cằm của hắn lên, “Vốn là nên có tam thư lục sính, chỉ là bây giờ ngươi đã là người của ta rồi, ta nên đưa sính lễ cho ai đây? Cho mình?” Nàng đột nhiên cảm thấy buồn cười, chẳng lẽ thật sự từ mình gả ra ngoài, lại gả vào cửa nhà mình?
Tam thư lục sính cưới chính quân vào cửa, một lá thư một sính nạp thị quân vào cửa, thị không cần thư sính, không cần hình thức. Ở trong thôn trang nhỏ bờ Tây Hà này, trong nhà cũng không giàu có, có vài người phụ nữ thậm chí không lấy được chính quân, cái gọi là người thường đi chỗ cao, nước chảy về chỗ thấp, rất nhiều con trai còn không muốn ở lại lập gia đình, thà rằng đi làm thị nhà người có tiền.
Cho nên ở trong lòng của Lâm Xước cũng không có khái niệm gia đình giàu có thị quân thị thiếp cả sảnh đường trong thành trấn trên gì đó, thậm chí chưa từng nghĩ tới. Nếu thật sự theo ý nghĩ của bản thân hắn là chỉ có thể làm thị, có phải lúc nào đó thì Mai Sóc còn có thể cưới một chính quân về hay không?
Thế giới của hai người đã để hắn từ từ tiếp nhận chuyện đương nhiên này.
Sợ hãi của hắn chỉ là lo lắng Mai Sóc sẽ vứt bỏ hắn, chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có người tới chia sẻ nàng.
Hắn kinh ngạc, thuần túy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-bep-ven-ho/2881376/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.