“Tiểu Xước, đó là bếp lò, không phải thêu đài, ngươi còn hi vọng nó sẽ không có bụi bậm sao?” Mai Sóc đứng ở cửa phòng bếp, nhìn hắn không ngừng lau mọi góc lò bếp,cười đi lên kéo qua khăn lau trong tay hắn.
”Không phải, nơi nàycòn chưa sạch sẽ.” Hắn đưa tay muốn lấy lại khăn lau, nàng giơ cao không cho, hắn thả tay xuống, vào lúc nàng cho là hắn đã từ bỏ thì hắn đi tới vại nước bên cạnh, lại lục ra vài miếng khăn lau, rốt cuộc nàng khôngnhịn được bật cười, Lâm Xước trở lại chỗ mới vừa bị nàng cắt đứt, lạibắt đầu lau.
Uống xong chén cháo mồng 8 tháng chạp rồi để chénđã rửa sạch sẽ vào tủ chén, trong chum nước tràn đầy nước, trong lu gạobên cạnh cũng đựng gạo tẻ hơn phân nửa lu, góc tường kề sát một loạt rất nhiều túi vải thô màu xám trắng, gạo nếp, gạo kê mỗi thứ có hơn nửatúi, còn có bột mì, một chút lương thực phụ, bên cạnh còn đống khoailang đỏ và hạt bắp.
Trên xà nhà treo một cái giỏ được lấy xuốngđể dưới đất, dùng để chứa trứng gà. Bình nhỏ đựng dầu muối tương dấmcũng được hắn rửa sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi, ngược lại thật sự như là sắp được người ta dùng chứa son phấn.
Đồ cần qua năm cònthiếu rất nhiều, lại chờ chợ phiên mấy ngày sau nưã, nàng đi tới phíasau hắn, “Hôm nay mới ngày mồng tám tháng chạp, ngươi không cần vội vãthu dọn nhà như vậy.”
Lâm Xước nghiêm túc dọn xong bức họa táo quân nương nương, “Dù sao,“ Miệng hắn ấp úng, “Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-bep-ven-ho/2881361/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.