Ngồi trong quán net một lúc, bầu không khí ồn ào pha lẫn mùi đồ ăn và thuốc lá khiến Ngư Tranh ngột ngạt. Kiên nhẫn được tầm nửa tiếng, cô đành viện cớ ra ngoài để hít thở không khí trong lành một chút.
Quán net nằm trong một con ngõ nhỏ gần trường, ngoại trừ nơi đây đông người ra vào, còn lại hầu như đều vắng vẻ.
Trong lúc Ngư Tranh tản bộ xung quanh, cô vô tình nhìn thấy một con mèo lông đen trắng đang nằm trên bờ tường rào phía bên kia đường của con ngõ nhỏ. Ngư Tranh có hơi hứng thú bước tới gần, chăm chú nhìn con mèo đang nằm yên bỗng “ngao” lên một tiếng.
Thấy người lạ, con mèo đen chẳng chút sợ hãi hay hung dữ, ngược lại vẫn bình chân nằm dưới bóng mát của tán cây lớn trên đầu.
Bỗng cảm nhận được bình yên từ khung cảnh đơn sơ nhất, Ngư Tranh bất giác cong môi cười: “Mày giống Cảnh Vũ thật, mới nhìn có vẻ tầm thường, nhưng càng nhìn lâu lại càng cuốn hút.”
Nói rồi Ngư Tranh không nhịn được thở dài một hơi, cô vươn tay sờ sờ đầu con mèo, có chút rầu rĩ tiếp lời: “Nhưng tiếc là Cảnh Vũ không giống mày, nếu không tao đã có thể bắt anh ấy về nuôi rồi.”
Tâm sự với mèo xong, Ngư Tranh tự cười chính mình xong mới quay người trở vào trong.
Nào ngờ, Ngư Tranh vừa xoay lại đã bắt gặp Tiêu Cảnh Vũ đứng sau lưng cô từ khi nào. Anh đút hai tay vào túi quần, biểu cảm dành cho cô vừa có phần đề phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoet-vach-treo-tuong-leo-giuong-deo-em/2557705/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.