Sau khi người giúp việc mang cơm vào phòng như thường lệ, Ngư Tranh vẫn nằm trên giường không phản ứng, ngay cả đồ ăn được mang vào lúc trưa cô cũng không động đến.
Ngư Tranh không phải muốn tự hành hạ bản thân, nhưng đã sang đến ngày thứ ba vẫn chưa thấy ông bà Ngư đến, cô chỉ lo rằng ông ngoại đã dùng những cách không hay để khiến cô phải chịu thua mà thuận theo.
Hơn hết, Ngư Tranh không cách nào tưởng tượng được phản ứng của Tiêu Cảnh Vũ khi biết chuyện này.
Làm xong nhiệm vụ người giúp việc cũng nhanh chóng rời khỏi phòng, nhưng chỉ chưa đầy hai phút sau, từ cửa sổ phía sau tấm rèm che vang lên một tiếng “Cạch”.
Âm thanh không quá lớn, nhưng đủ để Ngư Tranh giật mình ngồi bật dậy cảnh giác. Bởi ngoại trừ cửa ra vào bị khoá và có vệ sĩ canh giữ 24/24, kể cả cửa sổ cũng bị ông ngoại cô cho hàn khoá từ bên ngoài, phòng trường hợp cô leo cửa sổ bỏ trốn.
Tiếng mở chốt cửa sổ bật lên, tiếp theo là luồng hơi gió từ bên ngoài thổi vào hất tấm rèm bay ngược vào trong phòng. Bỗng nhiên, một người từ ngoài trèo qua thành cửa sổ, phút chốc đã đứng thẳng thóm đối diện giường.
Cửa sổ được khép lại, tấm rèm tung bay vừa rồi cũng dần đứng yên. Trong khi đó, Ngư Tranh vẫn ngồi ngẩn người trên giường, toát lên từ ánh mắt chỉ còn là sự mơ hồ khó tin.
Người đứng mặt rất nhanh đã bước đến cạnh giường, anh quỳ một chân lên đệm, chồm đến giơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoet-vach-treo-tuong-leo-giuong-deo-em/2557629/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.