Dù Tiêu Cảnh Vũ không nói, nhưng biểu hiện của anh đã chứng minh những gì Ngư Tranh đề cập đến đều là sự thật. Cơn phẫn nộ trào dâng buộc cô phải quay mặt đi chỗ khác, hai tay cũng vô thức khoanh trước ngực thể hiện sự bất mãn thông qua hành động cơ thể.
Phía bên kia, Tiêu Cảnh Vũ biết không thể giấu được nữa, hơn hết anh đã chọc đến giới hạn cuối cùng của Ngư Tranh. Chuyện không muốn cũng đã xảy ra, giờ đây ngoại trừ thừa nhận, anh không còn lựa chọn nào khác.
“Tranh à, chuyện Túc Mạch vào Stanford anh hoàn toàn không biết, kể cả việc cô ta dọn đến khu anh đang ở cũng không phải anh giới thiệu. Nhưng anh biết rất rõ em không thích Túc Mạch, vậy nên anh mới giấu em.”
Mặc cho Tiêu Cảnh Vũ giải thích lý do, Ngư Tranh vẫn giữ nguyên tư thế, im lặng không nói năng nửa lời. Chính từ thái độ lạnh nhạt này của cô khiến cho anh bất an đến mức ruột gan sục sôi, kể cả sắc mặt cũng chuyển sang lo lắng.
Dẫu trong lòng rối như tơ vò, Tiêu Cảnh Vũ vẫn cố giữ cho bản thân bình tĩnh, kiên nhẫn phân trần những chuyện đã xảy ra: “Tranh à, chúng ta đã hy sinh thời gian cùng công sức suốt mấy năm qua, chúng ta không thể vì người khác mà từ bỏ giữa chừng. Đổi lại, chúng ta cũng không có quyền cấm người khác làm những gì họ muốn.”
Đến đây, nước mắt bất giác lăn dài trên gò má Ngư Tranh, cô quay mặt lại đối diện Tiêu Cảnh Vũ, cảm giác từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoet-vach-treo-tuong-leo-giuong-deo-em/2557617/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.