Từ tối hai mươi bốn tháng mười hai kéo dài đến ba mươi mốt tháng mười hai, cả Andrew lẫn Dai dù ở chung nhà nhưng không thấy Ngư Tranh bước ra khỏi phòng nửa bước.
Hơn nữa, Tiêu Cảnh Vũ suốt ngày suốt đêm quanh quẩn trong phòng, đồ ăn thức uống cũng mang lên phòng riêng.
Biết rằng những đôi yêu nhau cần không gian hâm nóng tình cảm sau thời gian dài yêu xa. Nhưng Andrew và Dai chỉ sợ Tiêu Cảnh Vũ quá kích động mà lỡ tay… giết người giấu xác.
Mãi đến trưa ngày ba mươi mốt, sau gần cả tuần không ra khỏi phòng gặp ai, Ngư Tranh cũng có thể hiện diện trên bàn ăn.
Tuy nhiên, mặt mũi cô bơ phờ nhợt nhạt, từ việc đi đứng cho đến cầm nĩa ăn cũng vô cùng chậm chạp. Đáng nói hơn nữa, trên cổ và cánh tay của Ngư Tranh còn xuất hiện nhiều vết bầm tím.
Cùng ngồi trên bàn ăn, Andrew lẫn Dai đều dùng ánh mắt cảm thương tột độ dành cho Ngư Tranh, thi thoảng còn nhìn qua Tiêu Cảnh Vũ bằng thái độ kỳ thị.
Thậm chí, Andrew còn không nhịn được mà thấp giọng chê trách Tiêu Cảnh Vũ: “Cầm thú đội lốt người.”
Phản hồi lại, Tiêu Cảnh Vũ chỉ từ tốn đáp: “Có người muốn thành cầm thú cũng không được.”
Andrew: “…”
Mặt khác, vì cũng là con gái nên khi nhìn thấy dáng vẻ của Ngư Tranh sau khi “yêu đương” với Tiêu Cảnh Vũ, Stella khó tránh sợ hãi thay. Nhưng nếu không phải có sự xuất hiện của Ngư Tranh, Stella sẽ không tưởng tượng ra nổi một Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoet-vach-treo-tuong-leo-giuong-deo-em/2557602/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.