Chương trước
Chương sau
“Lăng Vi đã mở chế độ không nhận tin nhắn từ người lạ, bạn chưa phải là bạn bè của anh ấy (cô ấy). Xin hãy gửi yêu cầu kết bạn, sau khi đối phương chấp nhận xong mới được trò chuyện. Gửi yêu cầu kết bạn?”

Nhìn chuỗi tin nhắn kia, Tạ Thanh Nghiên giống như bị sét đánh giữa trời quang, ngồi ở ghế trên nửa ngày không nhúc nhích được.


Lúc thư ký Đỗ đi vào đưa văn kiện thì đã nhìn thấy ông chủ Tạ hóa thân thành pho tượng, anh ấy không khỏi nghi hoặc, vừa rồi khi mới họp xong, anh còn vừa ngâm nga vừa trở về, sao mới đó đã biến thành cá mặn đông lạnh rồi?

“Ông chủ, đây là văn kiện anh cần, tôi đặt ở trên bàn.”

Lúc này Tạ Thanh Nghiên mới miễn cưỡng ngẩng đầu lên nhìn anh ấy một cái, đột nhiên vẫy tay gọi anh ấy lại, “Đỗ Minh anh lại đây, nhìn cái này đi.”

Thư ký Đỗ không rõ nguyên do, nhưng vẫn nghe lời vòng qua bàn làm việc, đi đến bên cạnh nhìn vào di động của anh.

Tạ Thanh Nghiên chuyển màn hình tới gần anh ấy, để anh ấy thấy rõ hơn một chút, “Như vậy là tôi bị đưa vào danh sách đen?”

Người bên cạnh Tạ Thanh Nghiên, phàm là bạn bè trong WeChat thì đều sẽ không chủ động xóa bỏ anh, loại tình huống này anh thật đúng là lần đầu tiên gặp phải, cho nên có chút ngây người.

Thư ký Đỗ: “Phụt ~ khụ khụ!”


Tạ Thanh Nghiên:……

Giương mắt liếc nhìn anh ấy, khó chịu nói: “Đỗ Minh, có phải vừa mới anh cười trộm hay không?”

Thư ký Đỗ điều chỉnh lại biểu cảm xong, xụ mặt nói: “Anh nghe lầm.”

Tạ Thanh Nghiên nghiêm trang lên án nói: “Anh rõ ràng phụt cười một tiếng trước, sau đó mới mạnh mẽ đổi thành ho khan.”

Thư ký Đỗ suy nghĩ một hồi mới nói sang chuyện khác nói: “Ông chủ, bà chủ không có kéo anh vào danh sách đen.”

Hai mắt của Tạ Thanh Nghiên lập tức sáng ngời, “Phải không?”

Thư ký Đỗ tiếp tục giải thích: “Mà là cô ấy trực tiếp xóa anh đi rồi.”

Hai mắt của Tạ Thanh Nghiên tối sầm lại:……

Tạ Thanh Nghiên trầm tư một lát, sau đó duỗi tay về phía thư ký Đỗ, “Đưa di động đây.”

Thư ký Đỗ không muốn đưa, nói: “Bên trong còn có một vài thứ riêng tư, không thể cho anh mượn được.”

Tạ Thanh Nghiên lập tức bị chọc tức, cắn răng nói: “Không đưa? Vậy tôi lập tức đặt vé máy bay bay qua dỗ dành cô ấy xong rồi mới trở về làm việc.”

Bây giờ đã gần cuối năm, nhân viên trong toàn công ty đều bận đến điên rồi, Tạ Thanh Nghiên vừa rời khỏi, người bận đến điên chắc chắn là thư ký Đỗ.

Thư ký Đỗ thật sự muốn đấu tay đôi với anh một trận!

Thật sự không còn cách nào, thư ký Đỗ đành phải giao di động của mình ra.

Tạ Thanh Nghiên đắc ý nói: “Sớm ngoan ngoãn lấy ra không phải tốt rồi sao? Mật mã đâu?”

Thư ký Đỗ đọc một chuỗi con số, Tạ Thanh Nghiên thuần thục mở khóa, sau đó anh lập tức nhìn thấy rõ hình nền bên trong điện thoại.

Tạ Thanh Nghiên: “……”

Thư ký Đỗ: “……”

Hai người quỷ dị im lặng vài phút, sau đó Tạ Thanh Nghiên mới yên lặng click mở WeChat ra, sau khi tìm được tên của Lăng Vi thì ấn vào, ngay sau đó, khung trò chuyện WeChat cũng có cài đặt hình nền, Tạ Thanh Nghiên nhẫn nhịn, rốt cuộc cũng không thể nhịn được nữa, nói: “Anh cài hình lõa thể của anh lên màn hình chính thì thôi đi, vì sao ngay cả khung trò chuyện cũng cài hình lõa thể? Anh làm như vậy không cảm thấy mình đang nói chuyện phiếm với một người đàn ông lõa thể sao?”

Thư ký Đỗ nói: “Ông chủ, chỉ là cởi trần nửa người trên mà thôi, xin đừng dùng cái từ lõa thể này được không.”

Tạ Thanh Nghiên tức giận nói: “Có khác nhau sao? Nửa người trên để trần còn không phải không có mặc đồ? Nhiều năm như vậy, tôi cũng không phát hiện ra anh lại là một tên cuồng tự luyến đó!!”

Thư ký Đỗ:……

“Ông chủ, tôi chỉ muốn triển lãm ảnh chụp cơ bắp mà thôi, đó là lúc tôi mới vừa luyện ra cơ bụng múi, hơn nữa đây là di động của tôi, tôi thích đổi hình nền gì anh quản được sao! Rốt cuộc anh có muốn gửi tin nhắn cho bà chủ hay không?”

Nghe thấy anh ấy vừa nhắc nhở, Tạ Thanh Nghiên mới quay lại gõ chữ ở khung trò chuyện của Lăng Vi, “Bà chủ, ông chủ kêu tôi hỏi cô, có phải cô đang giận anh ấy hay không?”

Lăng Vi nhanh chóng trả lời lại: “Đúng vậy.”

Tạ Thanh Nghiên lại gõ chữ nói: “Ông chủ hỏi cô phải làm như thế nào mới có thể làm cô nguôi giận?”

Lăng Vi: “Anh nói cho ông chủ của anh biết, trong khoảng thời gian này tôi đều sẽ không nguôi giận!”

Tạ Thanh Nghiên: “Ông chủ nói, nếu cô giận dỗi vô cớ, anh ấy sẽ bay qua tìm cô.”

Lăng Vi: “Anh ấy mà dám bỏ bê công việc, anh cứ lấy cái chết ra đe dọa!”

Tạ Thanh Nghiên: “Tôi không dám, tôi rất sợ ông chủ.”

Lăng Vi: “…… Lúc trước anh còn dám nói anh ấy nói bậy ở trước mặt tôi, sao lại đột nhiên sợ anh ấy? Không phải anh nói mặc dù anh gầy, nhưng rất rắn chắc, cho dù hai người đấu tay đôi, anh ấy cũng chưa chắc có thể thắng anh sao!”

Tạ Thanh Nghiên quay đầu lại hung hăng trừng mắt nhìn thư ký Đỗ một cái, tiếp tục gõ chữ, “Cái tên đó thật sự đã nói như vậy?”

Lăng Vi: “Cho nên anh căn bản không phải thư ký Đỗ!”

Tạ Thanh Nghiên chậc chậc hai tiếng, lăn lộn với mình lâu rồi, vợ cũng trở nên khôn khéo như vậy, haiz ~~

Anh quyết định làm nũng gọi cô, “Bà xã ~~”

Lăng Vi trả lời: “Lăng Vi đã mở chế độ không nhận tin nhắn từ người lạ, bạn chưa phải là bạn bè của anh ấy (cô ấy). Xin hãy gửi yêu cầu kết bạn, sau khi đối phương chấp nhận xong mới được trò chuyện. Gửi yêu cầu kết bạn?”

Tạ Thanh Nghiên:……

Thư ký Đỗ bình tĩnh nói: “Cô ấy xóa số của tôi luôn rồi……”

Tạ Thanh Nghiên nói: “Muốn tạo phản sao! Không được, tôi phải qua đó trấn áp!”

Thư ký Đỗ: “Nếu bây giờ anh đi, tôi thật sự sẽ lấy cái chết đe dọa!”

Tạ Thanh Nghiên:……

Sau khi Lăng Vi xóa số của Tạ Thanh Nghiên xong, cục tức trong lòng cũng dần ít đi, nghĩ thầm cứ lạnh nhạt anh hai ngày rồi lại nói, sau đó cô vừa ngâm nga, vừa nhét rương hành lý có trang phục tình thú vào ngăn tủ cuối cùng, rồi lại lấy những món đồ khác che đi, cuối cùng nhắm mắt làm ngơ.

Cả nhà tới Hoành Điếm trước mấy ngày trước khi đoàn phim chính thức khởi động máy, cho nên sau khi sắp xếp thỏa đáng việc vặt trong nhà xong, Lăng Vi lại mang bọn họ đi dạo thành phố điện ảnh.

Tất cả mọi người đều là lần đầu tới thành phố điện ảnh, cảm thấy giống như đang tới du lịch, nhìn thấy cái gì cũng cảm thấy mới mẻ, Lăng Vi mang bọn họ tìm được nơi bố trí đoàn phim《Thiên Hạ》, vẫn còn đang bố trí một vài chi tiết trong trường quay.

Lăng Vi gọi điện thoại cho Lý Ý, sau đó mới biết được hôm nay cô ấy không ở trường quay, bọn họ cũng không quen biết những nhân viên công tác khác, cho nên bọn họ chỉ tham quan bên ngoài một chút, sau đó nhanh chóng rời đi.

Mẹ Tạ nhìn những tòa cung điện cổ kính kia, rất cảm khái nói: “Sân diễn lớn như vậy, vào diễn chắc sẽ rất hăng hái.”

Lăng Vi cười cười, “Đúng vậy, hơn nữa địa vị của mẹ rất cao, ngay cả hoàng đế nhìn thấy mẹ cũng phải hành lễ đấy.”

Mẹ Tạ gật đầu, “Cho nên nói mang vốn vào đoàn vẫn có ưu thế hơn.”

Lăng Vi:……

Chẳng lẽ, về sau bà đều muốn làm như vậy?

Vào lúc ăn cơm chiều, rốt cuộc Lý Ý cũng nhín chút thời gian rảnh tới xem tình huống bên Lăng Vi, thuận tiện cùng ăn cơm chiều với bọn họ, “Buổi chiều ngày mai đoàn phim sẽ mở cuộc họp hội ý, đoàn phim sẽ đến khách sạn hội họp, đến lúc đó hai người phải qua đó đúng giờ, Tiểu Vi và đạo diễn Quách đã từng hợp tác chắc cũng biết ông ấy rất ghét diễn viên đến trễ.”

Lăng Vi gật đầu đáp: “Em biết rồi.”

Lý Ý lại hỏi bọn họ: “Cần chị phái chiếc xe tới đón hai người không?”

Mẹ Tạ nói: “Không cần không cần, bọn dì có xe bảo mẫu mới mua, ra cửa cũng rất tiện.”

Lý Ý:……

Cô ấy quả nhiên vẫn rất ghét nhà giàu.

Lý Ý ngồi một hồi lại vội vàng rời đi, bây giờ có thể nói là cô ấy đang bận đến nỗi chân không chạm đất.

Tiễn Lý Ý đi rồi, mẹ Tạ đột nhiên hỏi Lăng Vi: “Hôm nay Thanh Nghiên khỏe lên chút nào chưa?”

Lăng Vi sửng sốt, khó hiểu nhìn về phía mẹ Tạ, hỏi: “Cái gì mà khỏe lên chút nào chưa?”

“Đương nhiên là sức khỏe của nó khá hơn chút nào chưa rồi? Sao, con không biết sao?” Mẹ Tạ kinh ngạc nhìn cô.

Lăng Vi bị bà nhìn đến lông tóc dựng ngược, có chút hoảng hốt hỏi: “Con không biết, anh ấy không nói cho con biết!” Nghĩ lại, ngày hôm qua cô xóa số của anh đi, bây giờ lời mời kết bạn của anh vẫn còn nằm ở đó, cô căn bản không có để ý tới. “Mẹ, anh ấy làm sao? Sinh bệnh sao?”

“Đứa nhỏ này, chắc là sợ con lo lắng mới không nói cho con biết rồi, tối hôm qua nó gọi điện thoại cho mẹ, mẹ nghe giọng nó không thích hợp mới hỏi nó bị làm sao, nó ấp úng nửa ngày cuối cùng mới nói bị cảm mạo phát sốt, buổi sáng hôm nay mẹ gọi điện thoại cho nó, nó nói tốt hơn nhiều rồi, cũng không biết bây giờ thế nào.”

Lăng Vi:……

Hôm qua cô mới xóa số của anh, tối hôm qua lại sinh bệnh phát sốt, có trùng hợp như vậy không? Sẽ không phải là vì muốn lừa cô hết giận anh mà cố ý dùng khổ nhục kế đó chứ!

Nhưng lỡ như sinh bệnh thật thì sao? Nghĩ như vậy, Lăng Vi lập tức lo lắng không chịu được, nói với mẹ Tạ: “Mẹ, con lên lầu gọi điện thoại.”

“Đi đi đi đi, con cũng đừng quá lo lắng, chỉ là cảm mạo nhẹ mà thôi.”

Lăng Vi không chờ bà nói xong đã chạy thẳng lên lầu.

Trở lại phòng, cô do dự một chút, sau đó vẫn quyết đoán thêm số anh vào danh sách bạn bè, mới vừa chấp nhận kết bạn, tin nhắn của Tạ Thanh Nghiên đã lập tức gửi tới, “Bà xã ~~~ Anh sắp chết rồi!”

Lăng Vi:……

Nhìn thấy dòng tin nhắn này xong, cô thật sự rất muốn đánh người.

Cô có chút hoài nghi hỏi: “Anh thật sự sinh bệnh?”

“Vậy mà em lại hoài nghi anh? Chúng ta gọi video đi.” Gửi tới dòng này xong, anh lập tức gọi video tới.

Lăng Vi vội vàng bắt lên, phát hiện ở bên kia video, anh đang nằm ở trên giường nhà mình, sắc mặt trắng bệch, môi không có chút máu, vừa nhìn đã biết là người đang có bệnh trong người rồi.

“Không phải ngày hôm qua còn tốt sao? Sao lại phát sốt.” Nhìn anh như vậy, Lăng Vi đau lòng muốn chết, đồng thời cũng rất tự trách, anh cũng đã sinh bệnh, mình lại còn giận anh, lạnh nhạt anh! “Thực xin lỗi, là em không tốt, em không nên xóa số của anh đi.”

“Không có việc gì, là anh làm quá mức, em tức giận cũng phải.” Tạ Thanh Nghiên suy yếu cười cười, nói: “Bà xã, về sau mặc kệ em có lại tức giận hay không, thì em đều có thể mắng anh đánh anh, nhưng ngàn vạn đừng bỏ mặc anh, được không?”

Nhìn người đàn ông luôn sáng sủa mạnh mẽ lại ăn nói khép nép với cô như vậy, Lăng Vi bỗng nhiên cảm thấy bản thân thật sự rất tệ, “Thực xin lỗi, về sau em sẽ không như vậy nữa.”

“Anh khám bác sĩ chưa? Phải nhớ uống thuốc……”

Lúc sau, hai người nói mấy câu chán ngấy một hồi, mới lưu luyến không rời mà tắt máy, bởi vì Lăng Vi nói người bệnh nên nghỉ ngơi sớm một chút.

Tạ Thanh Nghiên vừa cúp điện thoại liền một lộn người một cái, từ trên giường nhảy xuống, sau đó đi đến trước bàn trang điểm đùa nghịch đồ trang điểm Lăng Vi, trong lòng đắc ý mà nghĩ: Xem ra đàn ông cũng rất cần phải học được bản lĩnh trang điểm, khi gặp được nguy cơ còn có thể lấy ra cứu mạng!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.