Chương trước
Chương sau
Cho dù mỗi ngày đều gọi điện thoại, mỗi ngày đều gọi video, mỗi ngày đều ngọt ngấy, nhưng trong khoảnh khắc gặp được nhau, bọn họ mới phát hiện những cách thức liên hệ thân mật đó xa không thấy đủ, với hai người yêu nhau mà nói, chuyện thân mật nhất nên là mặt đối mặt, ôm ấp hôn nhau mới đúng.

Lăng Vi ỷ vào cơ thể nhỏ nhắn của mình mà giơ hai tay ôm lấy cổ của Tạ Thanh Nghiên, lại dùng sức một cái, cả hai chân cũng đeo lên eo anh, giống như một con gấu Koala treo cứng ngắt lên trên người của anh vậy.


Trên người cô mang theo men say, ngọt ngào gọi một tiếng: “Anh ơi ~”

Trong hơi thở còn mang theo một chút mùi rượu.

Tạ Thanh Nghiên nâng mông cô lên, nhẹ nhàng ôm lấy cô, còn thuận thế xoay một vòng, “Có phải rất nhớ anh hay không?”

“Nhớ muốn chết.” Cô chôn mặt vào vai anh, nói chậm rì rì.

Tạ Thanh Nghiên cười cười rồi lại thở dài, “Thật muốn giấu em ở trong nhà không cho đi đâu hết.”

Lăng Vi dựa vào vai anh, vừa chậm rãi lại nghiêm túc nói: “Anh, chờ sau khi em nhận được giải nữ chính xuất sắc nhất rồi chúng ta hãy kết hôn đi, sau đó mỗi năm em chỉ diễn một bộ phim, thời gian còn lại đều sẽ ở trong nhà sinh con cho anh, anh muốn mấy đứa em sẽ sinh mấy đứa.”

Nụ cười trên khóe miệng của anh không cách nào ngăn chặn nổi, “Ngoan quá vậy?”


Xem ra đã say thật rồi, còn cái gì mà muốn mấy đứa sẽ sinh mấy đứa, sau khi tỉnh lại chắc chắn sẽ trở mặt không nhận.

Tạ Thanh Nghiên ôm cô đi thẳng tới bên mép giường, sau đó vẫn tiếp tục ôm cô, chỉ là đổi ôm ngang mông cô thành để cô ngồi ở trên đùi mà thôi.

Đêm nay cô gái này ngọt ngào như vậy, anh phải chọc ghẹo cô một phen mới được.

Vì thế cười hỏi cô: “Bảo bối, có phải em say rồi hay không?”

Lăng Vi bĩu môi định lắc đầu, nhưng đầu đã nặng đến lắc không nổi, cho nên thành thật trả lời: “Không có, em chỉ cảm thấy đầu hơi choáng váng thôi.”

Sao lại ngoan như vậy, người khác uống rượu vào là giả điên, còn cô uống nhiều sẽ trở nên ngoan ngoãn sao?

Tạ Thanh Nghiên không biết xấu hổ nói: “Anh vượt ngàn dặm tới đây, vậy có phải em nên tỏ vẻ một chút hay không.”

Lăng Vi dùng cái đầu trì độn suy nghĩ một hồi rồi nói: “Vậy em trả phí đi đường cho anh nha?”

Tạ Thanh Nghiên:……

Anh là người sẽ để ý chút phí đi đường sao? Vì thế anh chỉ vào miệng mình, “Hôn một cái.”

Lăng Vi không hề nghĩ ngợi, rất dứt khoát thò đầu qua hôn một cái.

Thật ngọt! Tạ Thanh Nghiên vui vẻ nghĩ, sau đó lại nói: “Hôn thêm cái nữa.”

“Moa ~”

“Lại hôn thêm cái nữa.”

“Moa”

Nhìn cô cứ hôn một cái lại một cái theo lời mình, Tạ Thanh Nghiên nhịn không được bật cười ha ha, “Trời ạ, thật đáng yêu, đáng tiếc không có mang trang phục đáng yêu đến cho em mặc.”

Nghe thấy cụm từ trang phục đáng yêu, Lăng Vi dừng lại một chút, sau đó giãy giụa leo xuống người Tạ Thanh Nghiên, “Em có nha.”

Tạ Thanh Nghiên:!!!

Anh kích động đứng lên, “Em có?”

“Có!” Lăng Vi trì độn xoay người lại, trong đầu cứ xoay tròn, chậm rì rì đi đến trước tủ quần áo, sau đó đẩy ngược cửa tủ ra, kết quả cánh cửa đứng im không nhúc nhích.

Tạ Thanh Nghiên buồn cười đi qua giúp cô đẩy cửa ra, sau đó liếc mắt một cái đã nhìn thấy hai bộ trang phục đáng yêu ở phía trên ô vuông, cả hai bộ đều trang phục hình mèo, một bộ là màu hồng nhạt, một bộ là màu trắng, Tạ Thanh Nghiên giống như đã nhặt được bảo bối, lập tức lấy hai bộ này ra, sau đó chọn bộ màu hồng nhạt, “Bảo bối, chúng ta mặc cái này vào được không, mặc nó vào, em chính là bảo bối đáng yêu nhất rồi.”

Tạ Thanh Nghiên cảm thấy chắc là biểu cảm và nụ cười lúc này của mình trông không khác gì ông chú đáng khinh cả.

Lăng Vi nghiêng đầu nhìn hai lỗ tai mèo màu hồng phấn lông xù kia, cười nói: “Thật xinh đẹp.”

Tạ Thanh Nghiên gật đầu, “Lại đây, ba ba giúp em mặc vào.”

“Được nha.” Sau đó mèo con cứ không hề phòng bị mà tự động đưa tới cửa như vậy.

Lúc Lăng Vi mặc xong trang phục đáng yêu vào xong thì lại bị Tạ Thanh Nghiên đè ở trên giường giở trò, sau đó cô vẫn rất cẩn thận nói: “Anh ơi, anh đè lên cái đuôi của em rồi.”

Đúng là muốn mạng già của anh mà!

Ba Tạ chịu đựng không cho chảy máu mũi, “Bảo bảo, em mặc vào bộ đồ này vào rồi vậy phải kêu như thế nào?”

“Meow ~ Meow ~”

Ba Tạ: “Ngoan, tiếp tục.”

“Meow ~ Meow ~ Meow ~”

Biết nói gì mới tốt đây? Vùi đầu chịu khó làm cô là được rồi!

Làm xong một lượt, Lăng Vi thở hổn hển nhìn anh, “Meow ~~”

Ba Tạ:……

Làm xong lần thứ hai, Lăng Vi thở không ra hơi nhìn anh, “Meow ~~~~”

Ba Tạ:……

Ba hiệp qua đi, Lăng Vi cơ bản kêu không nổi nữa, “Meow”

Ba Tạ thở ra một hơi thật dài, “Bảo bảo, em đừng kêu nữa, để anh nghỉ ngơi nửa ngày đã.”

“Vậy em có thể nói chuyện bình thường được chưa?” Vừa rồi cô vẫn luôn muốn hỏi ra câu này.

Ba Tạ:……

Buổi sáng ngày hôm sau, sau khi Lăng Vi tỉnh lại thì chỉ cảm thấy eo đau lưng đau, tứ chi bủn rủn giống như bị xe cán qua vậy, nghĩ thầm chẳng lẽ tối hôm qua sau khi uống say cô lại đi đánh nhau với người ta một trận?

Vừa lật người qua thì mới phát hiện Tạ Thanh Nghiên đang nằm ở bên cạnh, vì thế ký ức mơ hồ sau khi uống say giống như thủy triều ập tới, lập tức bao phủ cả người cô lại.

Vậy mà cô lại nhân lúc bản thân uống say tự bán mình đi!! Còn vô cùng phối hợ cống hiến ra hai bộ trang phục đáng yêu còn sót lại, trong quá trình vận động ở trên giường thì lại càng cực kỳ phối hợp mà không ngừng kêu meow meow meow!

Này…… Này…… Thật sự quá mất mặt rồi!

Cái đầu tiên Tạ Thanh Nghiên nhìn thấy sau khi tỉnh lại chính là bạn gái của mình đang cố gắng chôn mặt mình vào trong cái gối nằm.

Anh vội vàng vươn tay kéo cô ra, “Bảo bối, em muốn làm mình ngộp chết sao?”

Lăng Vi tạm dừng một chút, sau đó buồn bực nói: “Ngộp chết luôn đi, quá mất mặt rồi!”

Tạ Thanh Nghiên thấp giọng cười, sau đó lại kéo cô qua ôm vào trong lòng ngực, “Tình thú giữa vợ chồng với nhau thì có cái gì mà mất mặt? Ngoan, tối hôm qua em rất đáng yêu, về sau lúc ở nhà không có việc gì làm, thỉnh thoảng say một chút cũng rất không tệ.”

“Anh tưởng bở!” Chờ sau này cô luyện ra tửu lượng đầy mình rồi, còn không biết ai sẽ chuốc say ai đâu!

Cùng ngày hôm đó, Lăng Vi đã thu dọn đồ đạc trở lại Bắc Kinh, Tạ Thanh Nghiên tới vào buổi tối, đến sáng lại trở về, đúng thật là chỉ tới đón cô, nhưng cũng nhân tiện nhận chút phúc lợi khi Lăng Vi say rượu.

Khi lên máy bay, Tạ Thanh Nghiên vẫn còn tiếc hận, “Vậy mà phải ném hai bộ trang phục đáng yêu kia đi, quá đáng tiếc!”

Lăng Vi đeo đồ bịt mắt lên, cũng không muốn để ý đến anh nữa, tối hôm qua thật sự quá mệt mỏi, không bao lâu sau cô đã nặng nề ngủ mất.

Lúc xuống máy bay vốn dĩ bọn họ sẽ đi tới lối thoát hiểm, nhưng mới sáng sớm Lý Ý đã gửi tin nhắn cho Trần Tiểu Nhược nói là kêu Lăng Vi đi ra từ cửa khẩu sân bay, bên kia có fans đón máy bay.

Lúc Lý Ý thông báo chỉ thị này ra thì cũng không biết Tạ Thanh Nghiên đang ở đây, Trần Tiểu Nhược lại cho rằng Lý Ý biết việc này, cho nên cũng không có nói.

Lăng Vi cho rằng cô và Tạ Thanh Nghiên đã công khai, vì vậy cũng không cần phải che đậy.

Tạ Thanh Nghiên càng không biết khiêm tốn là gì, trường hợp có thể khoe thì sẽ cố gắng hết sức mà khoe, trường hợp không thể khoe thì cũng nỗ lực tạo ra cơ hội để khoe.

Trường hợp hôm nay tuyệt đối chính là sân khấu lớn nhất của anh.

Cũng không biết fans đón máy bay này là do Lý Ý sắp xếp tới để tạo khí thế, hay là fans đoàn do mẹ Tạ phái tới nữa, tóm lại số lượng không ít, lúc Lăng Vi và Tạ Thanh Nghiên tay trong tay đi ra, cả phi trường lập tức vang lên tiếng thét chói tai vô cùng nồng nhiệt.

“A!!!!!! Lăng Vi!!!!”

“Lăng Vi Lăng Vi Lăng Vi!”

“Trời ạ, là tổng tài bá đạo!! Hai người bọn họ lại đi chung với nhau! A!!!!”

“Sắp điên rồi, thật sự quá đẹp trai! Đẹp trai hơn ảnh chụp gấp 100 lần! Cao quá, chắc là gần 190 đi!”

“Thật ngọt ngào, vẫn luôn tay trong tay kìa.”

Vô số tiếng thét chói tai vang lên, vô số di động được giơ lên cao, chỉ vì muốn để lại góc độ hoàn mỹ nhất cho hai người.

Tạ Thanh Nghiên cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, ở trước mắt bao người cúi đầu hôn lên trán Lăng Vi, Lăng Vi bị đánh lén cũng chỉ cong cong mắt mà cười, không có ý ngăn cản.

“A a a a!!!!”

Theo nụ hôn ngọt ngào này, tiếng thét chói tai của fans thiếu chút nữa đã lật nóc nhà của sân bay ra luôn!

Lăng Vi cũng không lập tức đi ngay, mà là đi qua ký tên cho fans, đáng ngạc nhiên là fans lại rất giữ trật tự, cũng không xô đẩy nhau, còn tặng cho Lăng Vi không ít quà tặng.

Ký một hồi lâu, lại thấy người thật sự quá đông không ký hết, Tạ Thanh Nghiên mới ôm cô rời khỏi sân bay.

Cũng có một ít fans khá hưng phấn muốn đuổi theo sau, nhưng rất nhanh đã phát hiện có mấy người đàn ông cao lớn đang đi theo phía sau bọn họ, tư thế kia vừa nhìn đã biết là vệ sĩ rất lợi hại rồi, lúc này các fan mới chịu từ bỏ.

Trong ngày hôm đó, truyền thông internet lại náo nhiệt, khắp nơi đều đang thảo luận về chuyện Lăng Vi ngược cẩu ở sân bay, còn có rất nhiều ảnh chụp chung của hai người được đăng lên.

Ai cũng nói Lăng Vi là ngôi sao chuyên nghiệp nhất, cô không xuất hiện nhiều ngày, nhưng vừa xuất hiện đã mang theo bạn trai cùng nhau phát đường, đủ mọi loại đề tài được moi ra, còn các phóng viên thì cứ viết rồi lại viết, đây tuyệt đối là tấm gương tốt trong các ngôi sao.

Trên Weibo, nick của Tạ Thanh Nghiên lại tăng lên không ít fan, đều là một ít nhan cẩu sùng bái nhan sắc của anh.

“Tổng tài bá đạo, anh có gương mặt thế này lại không ra mắt thì thật là quá đáng tiếc!”

“Ra mắt đi! Tổng tài bá đạo anh có thể!”

“Đúng vậy, sau khi chị của tôi nhìn thấy anh, trong một giây đã từ người qua đường chuyển thành fan!”

“Mẹ tôi còn hỏi có phải là nam ngôi sao nào hay không, thật sự quá đẹp trai!”

“Tôi có thể nói tôi ở trên cùng chuyến bay với bọn họ không? Suốt dọc đường bị nhét một bụng cẩu lương, Lăng Vi đeo bịt mắt ngủ suốt chuyến bay, tổng tài bá đạo cũng nhìn cô suốt chuyến bay, trời ạ, ánh mắt kia tuyệt đối chính là ánh mắt cưng chiều nhất!!”

“Thì ra trong đời thực cũng tồn tại một tổng tài bá đạo như vậy? Tôi cảm thấy lại tin tưởng vào tình yêu rồi!”

……

Mà vừa mới Lăng Vi được Tạ Thanh Nghiên hộ tống lên xe cũng không thể ngờ được là bởi vì mình khoe ân ái ở sân bay mà lại được lên hot search một lần nữa, lúc này cô vẫn còn đang nghiêm túc thảo luận với Tạ Thanh Nghiên kế tiếp sẽ đi nơi nào.

“Đã lâu không trở về rồi, lên trên núi một chuyến trước đi, ở lại đó vài ngày.” Lăng Vi đề nghị.

Nhưng Tạ Thanh Nghiên lại không đồng ý: “Anh cảm thấy chúng ta nên trải qua thế giới hai người trước đã!”

Lăng Vi không cần nghĩ cũng biết thế giới hai người trong miệng anh tuyệt đối sẽ là một thế giới tràn ngập nội dung bậy bạ, cô không muốn trải qua thế giới đó với anh chút nào!!!

Nhưng cuối cùng cô vẫn không lay chuyển được mà bị ba Tạ mang về nhà mình trải qua thế giới hai người.

Nhưng mà……

Về đến nhà, vừa mới mở mật mã cửa ra thì lập tức mấy tiếng phanh phanh phanh vang lên, chỉ thấy dải lụa rực rỡ bay đầy trời sau cùng rơi xuống đầu bọn họ.

Lăng Vi:……

Tạ Thanh Nghiên:……

Đám người ở trong nhà làm Lăng Vi sợ đến ngây người.

Mà ba Tạ thì lại nghiến răng nghiến lợi mà nghĩ: Mặc kệ là vì nguyên nhân gì, anh nhất định phải đổi mật mã!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.