Tên của Chu Tiểu Quai nghe thật ngoan ngoãn, diện mạo cũng thật ngoan ngoãn, lúc nói chuyện phiếm lại rất hay nói, Lăng Vi cũng không cần phải nói gì, Chu Tiểu Quai có thể một mình thao thao bất tuyệt.
Lăng Vi cảm thấy lạ, ông chủ Lâm trông thành thục ổn trọng, đa mưu túc trí, mà Chu Tiểu Quai lại trẻ trung rộng rãi, há mồm đều là từ ngữ hiện đại trên internet, hai người này vừa nhìn thì đã biết chính là hai loại người khác nhau, nhưng có thể hợp lại với nhau rồi yêu đương với nhau thì cũng là một chuyện kỳ diệu.
“Tôi bị anh ấy lừa tới đó.” Giọng điệu của Chu Tiểu Quai không nhịn được bất bình.
Lăng Vi đưa mắt nhìn ông chủ Lâm, phát hiện người này luôn bị Chu Tiểu Quai trào phúng, nhưng vẫn bày ra bộ dáng cười tủm tỉm, nghe Chu Tiểu Quai nói là bị lừa tới, vậy mà anh ta cũng thoải mái hào phóng thừa nhận, nói: “Đúng vậy, là lừa tới, lúc ấy cô ấy còn là một thanh niên nghiện mạng, tôi đưa cô ấy đi chơi trò chơi, chơi một hồi lừa được cô ấy luôn.”
Lăng Vi:……
Tạ Thanh Nghiên chậc chậc hai tiếng, “Đúng là phong cách của anh, lão lưu manh.”
Lăng Vi:……
Ba Tạ à, chính anh cũng là lão lưu manh, sao anh lại không biết xấu hổ mắng người khác là lão lưu manh chứ!
Chu Tiểu Quai nói: “Khi đó còn nhỏ, chơi trò chơi tìm tình duyên, lại tìm được anh ấy, khi đó cảm thấy anh ấy thật lợi hại, giọng nói lại dễ nghe, còn chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoe-vo-hang-ngay/402346/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.