Lăng Vi cảm thấy cốt truyện này đã đi theo hướng quá khủng bố, cũng sắp đuổi kịp phim thần thoại rồi, vừa rồi cô chỉ cầm lòng không đậu hôn anh một cái mà thôi, vậy mà ngay cả đứa nhỏ cũng có, cái này có tính là mang thai vô tính hay không??
Mẹ Tạ nghe Tạ Thanh Nghiên nhắc tới đứa nhỏ, vội vàng đứng lên, ngay cả diễn cũng không rảnh lo tới, vòng qua bàn trà đi qua ngồi bên cạnh bọn họ, vẻ mặt khẩn trương hỏi: “Đứa nhỏ cái gì? Có phải Tiểu Vi có thai hay không?”
Lăng Vi ôm bụng mình, vẻ mặt vô tội, “Con không có, thật đó!”
Mẹ Tạ bán tín bán nghi nhìn chằm chằm bụng cô, “Thật sao? Con đừng gạt dì, nếu thực sự có, phải nhanh chóng sắp xếp công việc kế tiếp.”
Lăng Vi lộ ra vẻ ngây ngốc, “Công việc kế tiếp gì vậy?”
“Đương nhiên là chuẩn bị hôn lễ rồi.”
Lăng Vi:……
Bọn họ là giả vờ yêu đương, sao lại kết hôn rồi? Chẳng lẽ muốn từ yêu giả thăng cấp thành kết hôn giả sao?
Cô quay đầu lại hung hăng trừng mắt nhìn Tạ Thanh Nghiên một cái, dùng ánh mắt ý bảo anh nhanh chóng giải thích rõ ràng, lúc này Tạ Thanh Nghiên mới nén cười nói với mẹ Tạ: “Đứa nhỏ rồi cũng sẽ có, chuyện sớm hay muộn thôi mà, nhưng vừa rồi đúng là do con tự do phát huy, mọi người không cảm thấy rất thông thuận sao? Cũng làm cho cốt truyện tăng thêm phần hài hước!”
Mẹ Tạ giơ tay đánh lên trán Tạ Thanh Nghiên một cái, hung tợn nói: “Thông thuận cái rắm, con làm hỏng vở diễn của bà đây rồi!”
Xem ra mẹ Tạ thật sự bị chọc tức rồi, cho nên mới có thể ngay cả từ thô tục như “Bà đây” cũng nói ra.
“Mẹ, con là tổng tài bá đạo, mẹ chừa chút mặt mũi cho con đi.” Tạ Thanh Nghiên vuốt vuốt mái tóc vừa bị làm rối, nửa thật nửa giả lên án.
“Con còn có mặt mũi sao? Cả ngày nói linh ta linh tinh ở trên bảng tin làm người xem không hiểu nổi, đó cũng là chuyện tổng tài bá đạo nên làm sao?” Mẹ Tạ mắng không một chút nể tình.
Lăng Vi lén lút cười trộm, lời mắng chửi này của mẹ Tạ có tính là mắng chửi thẳng mặt không?
“Áp lực của con rất lớn, cũng phải có một đường để giải sầu chứ.”
“Hừ.” Mẹ Tạ không cho là đúng, “Rõ ràng là vì muốn thỏa mãn sở thích ác độc của mình, con thì có áp lực quỷ gì chứ.”
Tạ Thanh Nghiên đỡ trán, cảm thấy hình tượng mà mình tỉ mỉ xây dựng coi như đã bị Hoàng Thái Hậu lật tung lên rồi, “Mẹ, mẹ đang muốn dọa con dâu của mẹ bỏ chạy sao?”
Lăng Vi:……
Mẹ Tạ trừng anh một cái, quay đầu lại nói với Lăng Vi, “Kỳ thật nó cũng có chút ưu điểm.” Sau đó cúi đầu suy nghĩ nửa ngày, mới bổ sung nói: “Tỷ như nó rất biết kiếm tiền.”
Lăng Vi cười đến rất mất tự nhiên, “Ưu điểm này vô cùng hấp dẫn người khác.”
Tạ Thanh Nghiên:……
Nghe như bọn họ đang thảo luận về một cái máy ATM vậy.
Lúc này vẫn chưa tới thời gian ăn cơm trưa, Tạ Thanh Nghiên xoa xoa huyệt Thái Dương, nói muốn bồi bổ, bay đường dài vẫn rất tiêu hao thể lực.
“Đêm nay chúng ta trở về, được chứ?” Tạ Thanh Nghiên hỏi ý của Lăng Vi, anh biết Lăng Vi bị mẹ mình bắt cóc tới đây, cho nên liền bay tới cứu người.
“Được, anh đi ngủ đi, khi nào ăn cơm sẽ gọi anh.”
“Em đi ngủ với tôi đi?” Anh cười đề nghị.
Lăng Vi:……
Lời nói này nghe như bọn họ thường xuyên ngủ cùng nhau vậy.
Lăng Vi đang muốn cự tuyệt thì lại thấy anh khom lưng nói ở bên tai cô: “Em mà không đi vào, đợi lát nữa bọn họ lại kêu em diễn vai hầu gái.”
Lăng Vi:……
Vì thế, ở dưới cái nhìn của mọi người hai người tay trong tay lên lầu đi ngủ. Mọi người: Đây là muốn ban ngày tuyên *** sao?
Vừa vào cửa, Tạ Thanh Nghiên đặt đồ đạc của mình vào chỗ xong mới nói với cô: “Hai ngày nay vất vả cho em rồi, gây phiền toái không cần thiết cho em, thật sự rất xin lỗi.”
Lúc trước trong hiệp nghị chỉ nói phối hợp diễn vai tình nhân của anh, nhưng không có nói còn phải phối hợp diễn kịch với người nhà của anh, Lăng Vi có thể làm đến nước này, đúng là đã khiến anh rất bất ngờ.
Được anh trịnh trọng xin lỗi như vậy, Lăng Vi ngược lại hơi không được tự nhiên, sờ sờ mũi nói: “Không có gì, tôi cũng chơi rất vui vẻ.”
“Vậy là tốt rồi.” Ánh mắt của Tạ Thanh Nghiên trước sau vẫn dừng lại ở trên người cô, chỉ cảm thấy sau khi cô mặc bộ đồ hầu gái loli này vào, mặc kệ làm ra hành động gì cũng vô cùng đáng yêu.
“Tôi muốn đi tắm rửa trước.” Anh đột nhiên nói.
Lăng Vi gật gật đầu, “Vậy anh đi đi.”
Tạ Thanh Nghiên tiến hai bước tới trước mặt cô, giang tay ra nói: “Đại thiếu gia muốn tắm rửa, em không giúp cởi áo sao?”
Lăng Vi:……
Sao vẫn còn diễn vậy!
Cô làm bộ không vui nói: “Anh làm vậy rất quá đáng đó!”
Tạ Thanh Nghiên cười nhẹ, bắt đầu tự mình cúc áo, “Nói đến quá đáng, làm trò trêu chọc tôi trước mặt nhiều người như vậy, chính là em mà.”
Anh vừa nói tới đây, Lăng Vi lập tức nhớ tới cái hôn vừa rồi, lại có chút mất tự tin, “Còn không phải là vì diễn kịch sao, có cái gì đâu chứ, người ta trong phim còn hôn môi nữa mà.”
Động tác tay của Tạ Thanh Nghiên khựng lại, ánh mắt đen tối, “Em đã từng hôn người khác trong phim?”
Đời trước đúng là từng có, nhưng đời này cô cũng không diễn nhiều vai, vẫn chưa kịp giao nụ hôn đầu tiên cho bộ phim.
Đang muốn nói gì đó thì đột nhiên cảm thấy trước mắt tối sầm lại, Tạ Thanh Nghiên đã cúi người áp xuống, chuẩn xác hôn lên môi cô.
Hai làn môi chạm vào nhau, xúc cảm mềm mại làm cho bọn họ không tự chủ được mà nhìn đối phương, lông mi của Lăng Vi run rẩy, giống hai cánh quạt đang chuyển động vậy, loại hấp dẫn lơ đãng này mới là thứ lấy mạng người hiệu quả nhất, đừng nói tới lúc này cô vẫn đang mặc trang phục hầu gái loli đáng yêu.
Lúc này thị giác và xúc giác cùng đánh sâu vào, Tạ Thanh Nghiên căn bản không cầm giữ được chính mình, vì thế giơ tay nắm lấy cằm cô, trong lòng ngứa khó nhịn làm sâu sắc nụ hôn này thêm, không thỏa mãn với việc chỉ chạm môi, anh vươn đầu lưỡi ra tinh tế miêu tả hình dáng đôi môi của cô, thẳng đến khi cô không khống chế được mà mở cánh môi ra, anh lập tức nắm lấy cơ hội đưa đầu lưỡi vào.
Khi hai lưỡi cuối cùng chạm vào nhau, phần dày đặc nhất của dây thần kinh vị giác dường như trở thành một trạm phát điện, có vô số dây điện sinh ta từ chỗ hai đầu lưỡi đang dây dưa, sau đó nhanh chóng truyền khắp thân thể, khiến dòng điện của hai người tê dại từ trong ra ngoài, toàn thân đều vô cùng thoải mái.
Bọn họ hôn triền miên một hồi lâu, mới chậm rãi tách ra.
“Kỹ thuật diễn của tôi như thế nào?” Anh thở gấp, khàn giọng hỏi cô.
“Cũng được.” Lăng Vi bị hôn đến đầu óc choáng váng ngây ngốc trả lời.
Không đến hai giây sau, hai người lại cầm lòng không đậu mà hôn nhau một lần nữa.
Cái này là nụ hôn nóng bỏng vô tình bị khiêu khích, thời lượng kéo dài đến bất ngờ, cho đến khi điện thoại di động của Lăng Vi vang lên, mới tàn nhẫn chấm dứt bầu không khí tốt đẹp này.
Hai người giống như bị ấn nút tạm dừng, đồng loạt cứng đờ toàn thân, Lăng Vi vội vàng thối lui về sau, cúi đầu móc di động ra, cũng không dám liếc nhìn anh một cái.
Tạ Thanh Nghiên ho khan một tiếng, “Tôi đi tắm.” Nói xong liền mất tự nhiên nện bước đi vào phòng tắm, không còn cách nào, anh cứng rồi.
Điện thoại là do người đại diện Lý Ý gọi tới.
“Bây giờ em đang ở đâu?” Mặc dù Lý Ý biết Lăng Vi có quan hệ với Tạ Thanh Nghiên, nhưng lại không biết quan hệ của hai người đang ở cấp bậc nào, lần trước lúc xin nghỉ hai ngày trở về Bắc Kinh, Lăng Vi đã ở lại khách sạn.
“Có việc gì sao, chị Lý.” Môi của Lăng Vi bị hôn đến sưng lên, giọng nói cũng khàn khàn mất tự nhiên.
“Ừ, về một ít việc của chương trình thực tế, chị muốn nói với em, bây giờ em bận không?”
“Em……Bây giờ em đang ở Tạ gia, chính là nhà cộng sự nhỏ của em.”
“Vậy à,vậy quá tốt rồi, bây giờ chị đi qua đó một chuyến, sẽ không chậm trễ quá nhiều thời gian của em đâu.”
Lăng Vi suy nghĩ, cảm thấy Tạ Tử Du cũng là một phần của tiết mục, để Lý Ý tới nói một vài những việc cần chú ý cũng tốt, cho nên lập tức đồng ý.
Cúp điện thoại, nhớ lại nụ hôn vừa rồi, Lăng Vi có chút nhộn nhạo không yên, ngay từ đầu chắc là Tạ Thanh Nghiên muốn trả thù nụ hôn khiêu khích kia của cô khi ở bên ngoài, nhưng khi hai người hôn rồi, cô lại không tìm được phương hướng, sau liền quên hết tất cả mà đáp lại anh.
Người thông minh như Tạ Thanh Nghiên, chắc là đã nhìn ra, nhìn ra tâm tư mà cô đang nỗ lực che giấu.
Cô rõ ràng chỉ là bạn gái giả trên danh nghĩa, lại bởi vì thích anh mà muốn lấy lòng người nhà của anh, mặc dù lúc diễn với mẹ Tạ mình cũng chơi rất vui vẻ, nhưng điểm xuất phát đúng là hy vọng có thể lưu lại ấn tượng tốt với mẹ Tạ, tất cả những thứ này, chắc là Tạ Thanh Nghiên đã nhìn ra được, nhưng người che giấu tâm tư giỏi như anh, căn bản không để người ta nhìn ra bất cứ manh mối nào, càng không biết anh rốt cuộc đang nghĩ như thế nào.
Nghĩ đến đây, Lăng Vi đi ra bên ngoài, bước chân có hơi nhanh.
Kết quả dường như thời gian được tính rất chuẩn, cô mới vừa đi tới cửa, cửa phòng tắm đã bị mở ra, Tạ đại thiếu gia mặc áo tắm dài từ đi ra, cười như không cười nói: “Không phải muốn ngủ với tôi sao? Muốn đi đâu?”
Lăng Vi:……
Rõ ràng mới làm chuyện thân mật như vậy, anh không chỉ có không cảm thấy mất từ nhiên, mà còn mang bộ dáng nhẹ nhàng tự tại, thậm chí còn có thể tiếp tục nói giỡn với cô, anh rốt cuộc đang nghĩ gì vậy?!
Lăng Vi căng da đầu tranh luận: “Sao hả, anh lớn như vậy tồi còn muốn người ta ru ngủ sao?”
“Nếu em đã là hầu gái của tôi, chẳng lẽ không nên ru tôi ngủ sao?”
Loại chuyện so da mặt dày này trước nay cô cũng chưa từng thắng.
Lại thấy anh bò lên trên giường lớn, rồi vẫy tay với cô, “Tới đây.”
Lăng Vi cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười, chẳng lẽ cũng chỉ có một mình cô vẫn đang rối rắm cái hôn nồng nhiệt vừa rồi sao? Cô có không cam lòng đi qua, đặt mông ngồi bên mép giường, “Ru như thế nào đây, đại thiếu gia.”
Tạ Thanh Nghiên nghiêng người nằm ở trên giường, một tay gối đầu, đáy mắt mang ý cười nhìn cô, đột nhiên hỏi: “Kỹ thuật hôn của tôi thế nào?”
Lăng Vi:……
“Cảm giác cũng không tệ lắm chứ?” Anh tiếp tục không biết xấu hổ hỏi.
Vừa rồi còn trách thái độ của anh không đoan chính, lúc này cô lại cảm thấy anh không nên nghiêm túc thảo luận chuyện hôn môi với cô như vậy, thật sự quá mâu thuẫn.
“Chắc vậy, cũng được.” Cô chẳng hề để ý trả lời.
Tạ Thanh Nghiên nhướng mày: “Vậy là không hài lòng? Xem ra về sau phải luyện tập nhiều hơn mới được.”
Luyện tập…. nhiều hơn? Là nói về sau bọn họ phải thường xuyên hôn môi sao? Cái này cũng quá kích thích rồi! Cứ hôn như vậy, có phải hiệp nghị của bọn họ sắp trở thành phế thải rồi hay không?
Lý Ý nhanh chóng chạy tới Tạ gia, lúc này mới cứu Lăng Vi ra khỏi nơi nước sôi lửa bỏng, đối mặt ba Tạ lẳng lơ, Lăng Vi thật sự không có sức trả đòn. Chỉ là, khi Lý Ý nhìn thấy Lăng Vi mặc trang phục hầu gái loli, sự khôn khéo trên mặt từ trước đến nay rốt cuộc cũng có chút giữ không được, “Em……”
Lăng Vi cúi đầu nhìn cái váy trên người mình, mới phát hiện vừa rồi bị ba Tạ đùa giỡn nửa ngày, cô cũng quên thay quần áo rồi, bây giờ có mười cái miệng cũng không giải thích rõ được.
Nhìn vẻ mặt xấu hổ của Lăng Vi, biểu tình của Lý Ý càng phức tạp, nhỏ giọng thở dài nói: “Ai, chị hiểu, em phải kín đáo một chút.”
Lăng Vi:……
Chị à, chị hiểu thế nào vậy? Rốt cuộc chị biết cái gì hả?! Chuyện không phải như chị nghĩ đâu!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]