Lâm Như Hứa về đến nhà cũng đã hơn mười giờ, Lâm Tráng vừa mới làm xong bữa cơm tất niên, bốn món mặn một món canh vô cùng đơn giản, hai cha con ăn đến thỏa mãn, tâm tình của Lâm Như Hứa tốt lắm, hiếm khi tỏ vẻ khen ngợi Lâm Tráng.
Đến 0h cả hai ngồi trên ghế sô pha, chương trình gala xuân cũng bắt đầu thời gian đếm ngược, Lâm Như Hứa cầm chặt điện thoại, nhắn một tin gửi qua cho Hà Tâm Ý: Tinh Tinh, năm mới vui vẻ!
Hà Tâm Ý trả lời lại rất nhanh, chỉ đơn giản một câu năm mới vui vẻ, rất phù hợp với phong cách quạnh quẽ thường ngày của y, nhưng không biết vì sao Lâm Như Hứa lại cảm thấy có gì đó không ổn, mà hắn cũng không hỏi nhiều.
Nhưng hắn không nghĩ tới sau đó Hà Tâm Ý lại trở nên lạnh nhạt như vậy, mặc kệ hắn nói cái gì, phải thật lâu sau y mới nhắn lại hoặc là không trả lời, hai ba lần làm Lâm Như Hứa cũng không nhắn nữa.
Đã không còn là Hà Tâm Ý của Lâm Như Hứa, vẫn giống như trước chỉ có một mình, năm này trôi qua cùng quá khứ không có gì khác nhau, không có ý nghĩa gì cả.
Bất quá vẫn còn một điểm không giống, đêm Giao Thừa mọi năm y luôn đi ngủ sớm, chỉ là năm nay nằm trên giường lăn qua lộn lại thế nào cũng không ngủ được, cho đến khi pháo hoa rực rỡ chiếu sáng trên bầu trời mùa đông này, y mới đứng trước cửa sổ nhắn về một câu "Năm mới vui vẻ".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoe-mieng-cua-cau-that-ngot/2536557/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.