Cách ngày sinh nhật của Lâm Như Hứa chỉ còn ba ngày, Hà Tâm Ý vội vàng chuẩn bị quà sinh nhật, vừa về đến nhà liền đóng cửa phòng nhốt mình trong đó, bận rộn đến mười một giờ đêm mới chuẩn bị xong quà cho người nọ. À, y cũng đã nhận được lời mời sinh nhật của hắn như đã hẹn, chính là một tấm thiệp màu vàng.
Sau khi về nhà Hà Tâm Ý cất đồ này nọ, nói với Từ Gia Nhu là đi sinh nhật bạn, rồi cầm hộp quà mới chuẩn bị xong tối qua đi ra cửa.
Đến cổng tiểu khu liền nghe được tiếng cười quen thuộc từ phòng bảo vệ truyền tới, trái tim Hà Tâm Ý loạn nhịp vài phần, đi theo tiếng cười đến cửa phòng bảo vệ, càng gần càng cảm thấy thật kì diệu.
Cho tới khi trông thấy gương mặt đẹp trai của Lâm Như Hứa mà y vẫn còn chưa dám tin, quả nhiên Lâm Như Hứa đến đây.
Lâm Như Hứa đang trò chuyện với ông bảo vệ, không biết đang nói chuyện gì vui mà hai người đều cười vang khắp phòng. Vừa thấy Hà Tâm Ý đến, hắn liền đứng lên và nói, "Cảm ơn ông cho con ngồi đây, bạn con tới rồi."
Hà Tâm Ý cũng cười với ông bảo vệ, "Ngại quá ông Trương, làm phiền ông rồi."
"Hầy——" Ông bảo vệ không để bụng xua tay, "Làm phiền cái gì chứ, nhóc con có ý, đúng lúc tới nói chuyện giải sầu với ông."
Hà Tâm Ý thấy ông bảo vệ nói rất thích Lâm Như Hứa thì cũng không lo lắng nữa, với lại còn hơi ngạc nhiên khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoe-mieng-cua-cau-that-ngot/2536555/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.