Lúc này Lâm Như Hứa mới bình tĩnh lại, cũng suy nghĩ thật cẩn thận những chuyện đã xảy ra, thái độ của Hà Tâm Ý đối với hắn, sự dịu dàng, xa cách, hào quang của học thần như trong lời đồn về Hà Tâm Ý.... Những thứ này đều không có trước mặt mình, mà bây giờ nghĩ kỹ lại mọi thứ không phải bởi vì bọn họ là bạn tốt, Hà Tâm Ý cũng không như thế trước mặt Tôn Bình Khang và Triệu Nhất Xuyên.
Chẳng qua đối xử với hắn khác biệt mà thôi, khác xa với những người còn lại, hắn là người duy nhất.
Lâm Như Hứa càng vững tin suy nghĩ của mình, hai bên đều có tình cảm, tất nhiên là phải tiến thêm một bước rồi.
Những người khác có lẽ sẽ chuẩn bị một lời tỏ tình và một chút gì đó lãng mạn, nhưng Lâm Như Hứa cảm thấy bây giờ chính là thời điểm tốt nhất.
Lại nói, hai thằng con trai mà cố ý làm chuyện lãng mạn thì rất quái dị, chưa kể tình cảm lúc này của hắn đang bùng nổ, nếu không tỏ tình chắc nghẹn chết mất.
Tại sao trước đó lại không tỏ tình? Không phải là sợ Hà Tâm Ý vì việc đó mà trốn tránh hắn, hai người ầm ĩ có khi làm bạn cũng chẳng được nữa, không phải quá khó sao? Nếu Hà Tâm Ý là con gái thì Lâm Như Hứa đã quang minh chính đại theo đuổi từ tám trăm năm trước rồi. Nhưng Hà Tâm Ý không phải, người ta là thanh niên căn chính miêu hồng, cũng không có biểu hiện thích con trai, tất nhiên là Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoe-mieng-cua-cau-that-ngot/2536539/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.