Hai hòn núi nhỏ nối với nhau bằng một chiếc cổng đá cũ kĩ bám đầy rêu xanh. Hai dải ruy băng trắng chạy từ ngoài vào tận tít bên trong, như để dẫn đường cũng như để chào đón. Từ từ men theo lối vào rộng lớn, bước lên những bậc thang đá phẳng trơn, trên cái sảnh to đùng có hàng trăm người đứng dàn hai bên. Trên người họ là bộ đồ bà ba màu trắng. Từng người nghiêm nghị cúi đầu trước phiến đá lớn, trên đó có chiếc ghế dài màu đen.
"Cung nghênh ma chủ."
Phía trên cao, tà áo dài nam bay lượn trong gió, Phạm Thanh Xuyên nhẹ nhàng đáp mũi chân xuống nền đá trơn bóng. Tay trái phe phẩy chiếc quạt gỗ, tay phải vắt sau hông, mặt ngẩng mắt nhìn thẳng, anh thong dong đĩnh đạc ngồi xuống chiếc ghế dài.
"Ta đi hơi lâu, để các ngươi chịu thiệt thòi rồi."
Một cô gái trẻ, thân mặc áo croptop hiện đại, chân váy trắng ngắn ngang đùi tiến hẳn lên phía trước. Khua tay hất tóc ra sau lưng, cô tươi tỉnh nói.
"Ma chủ, vừa nãy ngài tìm ta có chuyện gì không?"
Nghiêng đầu nhìn sang cánh trái, Phạm Thanh Xuyên mím môi cười nhạt, giọng trầm xuống rất êm.
"Kiêu Tử Linh, ta có đưa tới đây một người bạn. Cô tới Đỉnh Lộ phía sau chăm sóc hắn giúp ta."
Kiểu Tử Linh chớp chớp mắt vừa gật đầu vừa vân vê tóc mái.
"Xưa nay chưa nghe ngài có bằng hữu, không ngờ hôm nay ngài lại đưa một con người bình thường về."
Phạm Thanh Xuyên nhớn mày hời hợt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoc-mot-quan-tai-rong/2693165/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.