Sáng hôm sau Lục Ninh Diệp chuẩn bị lên bệnh viện nhận việc. Cô mặc một chiếc áo thun rộng và quần dài, trang điểm nhẹ một chút, kết hợp đôi giày tạo nên cho cô có nét lạnh lùng khí chất hơn. Chuẩn bị hồ sơ đầy đủ, cô chào buổi sáng ông bà Lục rồi ăn nhẹ một chút xong cô mới lên bệnh viện.
Tại trung tâm bệnh viện SUF đang rất ôn hòa, sang trọng có vài giọng nói cười giỡn của các bác sĩ và y tá, có lẽ hôm nay có ít bệnh nhân vào hay vì lí do gì đó mà các bác sĩ rất rảnh rỗi ngồi ăn sáng, nói chuyện với nhau.
Vương An Đình bước đến gương mặt lãnh đạm pha một chút lạnh lùng hỏi:"Hôm nay mọi người không có ca à? Bây giờ vẫn còn ngồi đây ăn bánh uống trà sao?"
"Giờ này còn sớm nên chưa có bệnh nhân là đúng rồi! Nếu cậu mong chờ có bệnh nhân thì tối tăng ca chờ bọn nó tông nhau hay xảy ra tại nạn gì đó rồi vào đây cho cậu xử lí!" Thẩm Đông cười đùa nói lớn.
Vương An Đình cong khóe môi: "Được thôi, tôi sẽ tăng ca cùng với Chu Tuyết nhé?"
Nụ cười Thẩm Đông chợt tắt nhìn Vương An Đình với ánh mắt viên đạn nói:"Từ bỏ cái suy nghĩ đó đi!". Vương An Đình vẫn thờ ơ cười khẩy không quan tâm ánh mắt của Thẩm Đông.
"Chào mọi người!" Lục Ninh Diệp nhẹ nhàng bước vào lên tiếng. Thời khắc này tất cả mọi người đều chằm mắt nhìn về phía cô gái nhỏ vừa mới lên tiếng đang đứng trước mặt. Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-yeu-em/2831465/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.