Giày cao gót của Triệu Đồng vô tình dẫm lên bộ lễ phục của Nhã Bửu, cô thử bước về phía trước, cuối cùng hai bên vướng víu lẫn nhau, miếng vải lụa che chắn trên phần cúp ngực nhẹ nhàng trượt xuống, lộ ra một phần miếng dán ngực.
Phúc đến thì ít, họa đến dồn dập, đang lúc Nhã Bửu chật vật thì cô nhìn thấy Bùi Giai ở phía đối diện, anh mới từ hoa viên đi tới.
Cô muốn độn thổ ngay tại chỗ.
Cũng may Bùi Giai chỉ hơi sững sờ một chút, anh lập tức cởi áo khoác ngoài quàng lên vai cô, ôm cô kéo đi, anh dẫn cô dọc theo hoa viên vòng qua đại sảnh, đi đến thang máy.
Đây là lần đầu tiên Nhã Bửu tiếp xúc gần gũi với Bùi Giai, cô hơi cứng ngắc, trên mặt xấu hổ đỏ bừng. Cô ngửi được mùi hương cạo râu thơm ngát trên người anh, chỉ cảm thấy mùi hương này thật dễ chịu, cô nhịn không được khịt khịt mũi, muốn đem toàn bộ hương vị kia cắm vào trong lồng ngực.
“Không có người thấy.” Giọng Bùi Giai đặc biệt trầm thấp, cô bất tri bất giác phát hiện anh đang cúi đầu nói chuyện.
Khoảng cách này khiến cho Nhã Bửu khó thở, cô chỉ cảm thấy trái tim mình đang đập, lòng bàn tay cô chảy nhiều mồ hôi, sợ rằng cô sắp ngất đi rồi.
Cô mơ hồ xê dịch bả vai, rời xa lồng ngực của anh một tí.
Bùi Giai dường như nhận ra Nhã Bửu không khoẻ, anh lấy tay ra khỏi bờ vai cô, tới cửa thang máy, cô nhìn thấy anh bấm phím thang.
Sau khi hai người đi vào thang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-tinh-quang/56920/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.