Và sau đó là những ngày tháng ra mắt gia đình hai bên, mặc dù mẹ kế và Hạ Linh không can tâm vì đã để lỡ mất một người con rể tốt cho con gái mình nhưng cũng không thể làm gì được. Vẫn cố mỉm cười và chấp thuận cho hai người, còn ba cô thì rất vui vì điều đó, ông nắm lấy tay anh và cố dặn dò những điều tốt đẹp nhất dành cho cả hai. Tuy rằng kể từ ngày hôm đó giữa cô và ông đã có một khoảng cách nhất định nhưng bây giờ khi nghe những lời ông nói cô mới biết ông yêu thương cô đến nhường nào, không phải là ông không biết mà là do ông sợ phải thể hiện ra, cũng là vì sợ cô không thích mà trở nên ghét bỏ mình, ông biết cô không tha thứ cho những gì ông gây ra nhưng tình cảm mà ông dành cho cô là thật lòng. Sự xa cách của cô khiến cho ông cũng khó mà có thể tiến gần lại được. Trong suốt buổi ra mắt cô chỉ biết ngồi đó và ngẫm nghĩ lại những sự lạnh lùng mà mình đã dành cho ba mình mà không dám ngẩn mặt lên. Thấy vậy ông liền nắm lấy tay cô rồi dặn dò đủ thứ, ông mỉm cười phúc hậu rồi vỗ vỗ lấy tay cô. Tay ông ấm lắm, ấm đến mức phải khiến cô bật khóc, sớm biết cô đã nắm lấy bàn tay ấy từ lâu rồi. Thấy cô khóc ông hốt hoảng lấy giấy rồi lau cho cô.
“Ơ…sao lại khóc? sắp lấy chồng rồi mà lại còn khóc sao? Con bé này…”
Ông mỉm cười bất lực với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-nam-ay/3384504/chuong-79.html