Việc cả hai quay lại Danh Linh cũng đã đoán được phần nào rồi, bởi vì từ ngày cùng cô uống rượu cả hai đã cùng tâm sự với nhau. Rượu thấm vào làm cho lòng ta không thể nào dối lòng được, và điều đó tát nhiên đã được kiểm chứng trong cô. Khi say rồi thì trong miệng không ngừng nói nhớ Dạ Tư Thành, nhớ đến da diết khôn nguôi. Tại sao khi gặp lại bản thân cô vẫn có cảm giác yêu vậy chứ?
Than vãn riết khiến Danh Linh cũng bất lực mà mặc cho cô than vãn, cô cứ nói rồi Danh Linh cứ gật gù rồi phụ hoạ thêm. Nhìn cái mùi thôi là biết vẫn còn tình cảm rồi. Và giờ đây khi nhìn thấy ánh mắt cô dành cho Dạ Tư Thành lấp lánh lên đầy ánh sáng cũng đủ làm Danh Linh yên tâm rồi. Cuối cùng thì đi một vòng trái đất hay cách xa đến mấy thì là định mệnh thì chắc chắn sẽ về bên nhau mà thôi.
“Haizz…hạnh phúc là tốt rồi, tớ cũng không oán trách gì hai người cả.”
Danh Linh thở dài rồi cũng mỉm cười nhìn hai người, nghe vậy cả hai liền nhìn nhau rồi mỉm cười. Vậy là ải bạn thân đã được thông qua rồi.
“Vậy Danh Linh, cậu còn nhớ những gì cậu vừa mới nói không?” - cô nhìn Danh Linh với gương mặt đầy gian xảo.
“Hả? Nói gì cơ?” - Danh Linh nghiêng đầu khó hiểu nhìn cô.
“Cậu nói rằng nếu tớ có bạn trai thì cậu cũng sẽ có, bây giờ tớ có rồi thì cậu mau có đi.”
Cô nắm tay anh giơ lên trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-nam-ay/3383288/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.