Khi Trình Hải vừa nói dứt lời thì cậu liền quay sang chỗ khác bịt chặt miệng mình lại, cả mặt mày đều tái xanh. Khác với dáng vẻ tỉnh táo còn nhìn Vũ Bách Ngôn với con mắt đáng sợ thì giờ đây cậu đang vật vã chóng lại cơn say sóng đáng ghét này. Nhìn bôn dạng khổ sở của cậu Lạc Yên Yên liền hỏi thăm.
"Trình Hải, cậu không sao chứ? Có cần tôi đưa gì để giúp cậu giải toả không?"
"Kh...không...cần..cần đâu."
Cậu lắc đầu nguầy nguậy, cậu vẫn còn đang cố kiềm chế bản thân không được làm chuyện gì xấu hổ trước camera.
Cũng ra biển rồi nên mọi người tranh thủ ngắm nhìn khung cảnh tuyệt đẹp hiếm hoi này. Phía trên cao là bầu trời trong xanh, điểm xuyến thêm là những đám mây trắng bồng bềnh như những chiếc kẹo bông gòn mềm mại. Phía dưới là mặt nước biển trong xanh mát rượi, cùng với những làn gió tươi mát làm cho tâm hồn người ngắm cảm thấy nhẹ nhàng, thoải mái như được hoà mình vào biển cả trong xanh, những tảng đá xuất hiện trên mặt biển được rêu xanh bao phủ nhìn trong rất thích mắt. Tạo nên một cảnh đẹp hệch như bức tranh hùng vĩ, nếu không được trải nghiệm thì chắc rằng không ai có thể cảm nhận được cảnh thiên nhiên đại dương bao la rộng lớn như thế này.
Chỉ tội cho Trình Hải, vì bị say sóng nên không thể cảm nhận được vẻ đẹp này.
Sau ba mươi phút thì cuối cùng thuyền cũng đã cập bến, mọi người cùng cầm theo hành lí và vui vẻ rời khỏi thuyền. Trình Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-nam-ay/2812859/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.