Sự thân thiết đột ngột của Lạc Yên Yên khiến cô có chút bất ngờ nhưng xen lẫn trong đó một nỗi lo bất an lại dâng trào. Cô cũng không rõ sự bất an bây giờ của mình là như thế nào nhưng cũng vẫn rất vui vẻ với đàn chị mà mình tôn trọng. Liền quay sang đặt tay mình lên tay Lạc Yên Yên rồi cười vui vẻ với đàn chị.
Lạc Yên Yên cũng rất vui vẻ tương tác qua lại với cô, nhưng ánh mắt lại đang âm thầm quan sát từng bước chân khi xuống bậc thang của cô. Rốt cuộc, chị ta đang định làm gì đây?
"Đàn chị chắc cũng cảm thấy mệt mỏi khi phải diễn như vầy lắm nhỉ?"
"Hả?"
Lạc Yên Yên ngơ ngác nhìn cô, cô không nhìn chị ta vẫn cứ nhìn về phía trước.
"Chỉ là tôi cảm thấy lạ thôi, khi không lại thân thiết là. tôi có chút bất ngờ."
"Vậy sao? Tôi...vốn cũng muốn thân thiết như vậy với cô mà."
"À, vậy là do tôi hiểu nhầm. Tôi xin lỗi chị nhé!"
"Không...có...gì."
Giọng điệu mờ ám của Lạc Yên Yên làm cô khó hiểu nhìn sang phía đàn chị, thì đã thấy chị ta đang nhếch miệng cười với cô.
"??"
Cô khó hiểu nhìn chị ta, nhưng rồi bỗng dưng cả người chị ta lại ngã nhào về phía trước, cô tròn xoe mắt nhìn Lạc Yên Yên.
"Đàn...đàn chị.!!!"
Ngay sau đó cô cũng bị kéo theo và ngã xuống. Cả người liền bị lăn vòng từ trên cao xuống. Cả cơ thể cứ liên tục va chạm vào bậc thang vô cùng đau đớn, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-nam-ay/2812850/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.