Đỗ Trình Tranh bừng tỉnh sau đoạn hồi ức tối hôm đó, cô mấp máy môi hỏi nhỏ " Anh nghe được hết rồi? "
Phong Hạo không nhìn cô để lại cái ót cho cô nhìn, chỉ gật đầu một cái xem như câu trả lời.
" Cũng vì thế mà anh sợ em sẽ nói chia tay? " cô ấp úng hỏi. Cô nào có ý định chia tay gì đâu, cả đời này cũng không có suy nghĩ tạp nham đó, ấy vậy mà bị anh hiểu nhầm.
Phong Hạo siết lòng bàn tay đặt trên đầu gối, trong lòng đau đớn như bị ai đó nghiền nát, hô hấp cứng lại.
Đỗ Trình Tranh cuối cùng đã hiểu mọi tình huống rồi, hóa ra sau cùng vì hai người luôn giữ bí mật cho riêng mình để xảy đến cớ sự oái oăm này. " Phong Hạo, nhìn em "
Phong Hạo:…
Anh chẳng có động tĩnh gì.
" Nếu anh không nhìn em, em sẽ thật sự nói hai từ ấy " cô đành dùng lời ác một chút để ép anh, quả nhiên liền có hiệu quả.
Hai từ ấy?
Chia tay?
Phong Hạo sững sờ rồi hốt hoảng quay đầu lại nhìn. Môi anh liền bị chặn bởi một đôi môi mềm, như chuồn chuồn lướt nước. Đôi mắt anh đỏ ngầu ngạc nhiên, chán anh mà vẫn hôn anh hả?
" Chúng ta đã từng chia tay 4 năm trước, đó là khoảng thời gian khó khăn đau khổ nhất của em, rời xa anh em chưa bao giờ tốt. Cho nên bây giờ em chưa bao giờ có suy nghĩ xa anh, nỗi dằn vặt ấy em không muốn trải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-em-yeu-anh/3371010/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.