Phong Hạo vừa tỉnh lại, anh phát hiện bản thân đang ở trong bệnh viện, cả cơ thể đều đau nhức đến nhăn mày. Anh đoán Hoắc Đông Thần đã đến kịp, rồi sau đó mang anh đến đây, không biết bản thân đã nằm ở đây bao lâu rồi. Phòng bệnh này chắc hẳn là phòng VIP, mọi thứ đều tiện ích rộng rãi. Phong Hạo cố gắng ngồi dậy nhưng đầu đau như có ai bổ đầu anh, cánh tay rát khiến anh khẽ hừ một cái.
Lúc này cánh cửa mở ra, Đỗ Trình Tranh khoác lên mình áo blouse trắng, khi nhìn thấy anh gương mặt cô rạng rỡ lên.
" Phong Hạo anh tỉnh lại rồi ?"
Anh thấy vậy có hơi ngượng ngùng, khẽ ho nhẹ " Tôi đã bất tỉnh bao lâu rồi ? "
Đỗ Trình Tranh đi gần đến, khẽ cười " Không lâu lắm, do tác dụng của thuốc mê nên anh đã ngủ 2 ngày rồi "
Phong Hạo hơi né tầm mắt của cô, nhỏ giọng " Ừm " một tiếng.
Cô không để ý nét mặt đang ngại kia, giọng nói ôn hòa " Để em kiểm tra lại vết thương của anh ".
Nói rồi cô không ngần ngại cởi phần tay áo anh ra để xem vết bỏng, nó đã sưng lên thành mủ rồi. Anh có hơi bất ngờ mà nhìn cô nhưng thấy nét mặt nghiền ngẫm kia nên cũng không phản ứng lớn, yên tĩnh để cô kiểm tra.
" Cần phải bôi thuốc thường xuyên hơn, tránh để lại sẹo. Bây giờ anh cởi áo ra đi. "
Như có sét đánh ngang tai, Phong Hạo ngơ ngẩn vài giây, còn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-em-yeu-anh/2728898/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.