Trước một ngày đi Anh, Đỗ Trình Tranh đến bệnh viện thu dọn đồ sẵn tiện chào tạm biệt đồng nghiệp.
Cô y tá thực tập không nỡ xa Đỗ Trình Tranh, mặc dù quen biết vài tháng nhưng cô ấy rất thích bác sĩ Đỗ. Đôi mắt rưng rưng nhìn cô. " Bác sĩ Đỗ, chị sẽ quay lại phải không ? "
Đỗ Trình Tranh cười dịu dàng, gật đầu " Chắc chắn rồi. "
" Em muốn chị làm việc ở đây, nhưng nếu công tác qua đó cũng tốt " y tá thực tập bĩu môi lầm bầm.
Hạ Vũ cười lịch sự " Bác sĩ Đỗ, thuận buồm xuôi gió, sớm gặp lại. " Nếu cô đã có người yêu anh ta nên từ bỏ thôi.
" Cảm ơn anh, sớm gặp lại. " cô cúi đầu chào.
Sau đó Đỗ Trình Tranh tạm biệt vài bác sĩ y tá khác rồi ra khỏi bệnh viện.
Phong Hạo gọi điện đến.
[ Em vừa đến bệnh viện tạm biệt mọi người ]
[ Ừm, có cần anh qua đón không ? ]
[ Không sao, mai anh đến nhà em được rồi.]
[ Vậy mai anh đến phụ em dọn hành lý rồi chúng ta cùng ra sân bay ]
[ Ừm được. ]
[ Em thật sự muốn đi chứ ? ] Phong Hạo hơi chần chừ hỏi.
Đỗ Trình Tranh cười khẽ, cô hiểu nỗi lo lắng của anh. [ Ừm, em muốn đi ]
[ Không hối hận ? ]
[ Ừm, em không hối hận ]
[ Vậy tốt, về nghỉ ngơi mai chúng ta đi ] giọng nói của anh rất vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-em-yeu-anh/2728880/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.