Đỗ Trình Tranh ngồi một mình ở ghế sân bệnh viện, nhìn mọi người đi qua đi lại, bóng hình cô đơn chẳng biết nên làm gì, tuyết trắng đã nhẹ nhàng rơi xuống đẹp đẽ lấp lánh. Thời tiết bây giờ đã đến tháng 12 trở lạnh. Cô lại chợt nghĩ ở bên đó cũng lạnh như ở Bắc Kinh không ? Nhưng nhiều hơn là nghĩ đến người đó. Mặc dù sự lựa chọn là do Đỗ Trình Tranh nhưng đó là điều cô luôn nghĩ trong lòng.
" Trình Tranh, sao chị ngồi ở đây ? " một giọng nói trong trẻo, cô ngước mặt lên nhìn rồi mỉm cười.
" Em đến thăm Lục Thiên Đình hả ? "
Tô Mạn Hân gật đầu cười, cô ấy ngồi bên cạnh nhìn Đỗ Trình Tranh, bàn tay xoa nhẹ chiếc bụng đã nhô cao, một sinh mệnh sắp chào đời " Chị đang nghĩ đến Phong Hạo ? " Cô ấy cũng biết sơ qua chuyện của hai người.
Trên một cương vị là bác sĩ riêng của Lục Thiên Đình cô không thể bỏ trách nhiệm được. Đỗ Trình Tranh mím môi, hơi bất lực thở dài. " Chị lựa chọn như vậy là đúng hay sai ? " đây luôn là câu hỏi cô tự đặt cho bản thân.
" Người ngoài cuộc và người trong cuộc có suy nghĩ khác biệt. Chị có thật sự hối hận khi quyết định không ? Nếu đã không hối hận thì chính là đúng. Mỗi người luôn có lối suy nghĩ khác nhau, em nghĩ Phong Hạo sẽ thông cảm cho chị. " cô ấy nhìn những bông tuyết rơi, nở nụ cười hòa nhã.
Đỗ Trình Tranh trầm mặc suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-em-yeu-anh/2728876/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.