Thư ký Cao ngồi trong xe đợi Phong Hạo nhưng phút sau lại thấy sếp mình lao ra giữa màn mưa, không có ô dù đầu đội mưa chạy. Anh ta khiếp vía một phen, mở cửa xe đuổi theo anh. Không biết sức lực ở đâu Phong Hạo chạy rất nhanh, anh ta đuổi theo không kịp.
" Phong tổng, ngài đi đâu vậy? "
" Chỗ đó là rừng sâu đó, quay lại đi "
" Phong tổng... "
Anh ta gào khàn cổ họng nhưng có lẽ đối phương không nghe hay cố tình làm lơ, một mạch đi vào cánh rừng. Thư ký Cao chạy không nổi, đứng thở dốc.
Rốt cuộc có chuyện gì khiến Phong Hạo mất bình tĩnh như thế?
Phong Hạo một thân quần áo tóc tai ướt sũng chật vật chạy vào rừng, đôi mắt hằn tia máu dáo dác nhìn xung quanh, hi vọng tìm thấy cô.
" Đỗ Trình Tranh, em ở đâu? "
" Trình Tranh "
Vừa tìm vừa gọi tên cô không ngừng, nếu cô không xảy ra chuyện gì chắc chắn sẽ nghe thấy tiếng của anh. Phong Hạo không dám bỏ qua ngóc ngách nào, anh tìm rất lâu nhưng vẫn chưa thấy cô. Từng hạt mưa nặng tát lên gương mặt hơi ran rát, tầm nhìn bị mờ nhòe đi.
Anh có thể cảm nhận được trái tim của mình đang nhảy lên kịch liệt, anh đang lo sợ.
Tranh Tranh, em tuyệt đối phải an toàn.
***
Đỗ Trình Tranh sau khi hái được lá thuốc, cô men theo đường cũ quay lại nhà trọ. Bỗng một tiếng sấm vang lên khoét một lỗ lớn trên bầu trời âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-em-yeu-anh/2728851/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.