“Sư phụ, sao anh lại ở đây?”
“Đến xem đồ đệ ngoan của anh có lùi bước hay không.”
“Sư phụ!”
“Ha ha ha.”
Yun Ho chỉ muốn cười để che dấu sự uất ức của mình, việc thành viên rời đi, DBSK phải làm sao bây giờ, gần đây công ty cũng luống cuống chân tay, nào có thời gian quản mình.
Nghĩ đến ngày đó, thầy Lee Soo Man từng nói:
“Yun Ho à, thầy tin tưởng em, em là do một tay thầy dẫn dắt, cho nên thầy không do dự mà để em làm trưởng nhóm, mặc dù bây giờ ba người kia đã rời đi, nhưng thầy bảo đảm, chỉ cần em và Chang Min còn ở lại, DBSK sẽ còn đứng lên, sẽ không tan rã, em đi ra ngoài giải sầu chút cũng tốt.”
Yun Ho biết, mặc dù trước đây mình bị công ty đánh rất nhiều lần, lịch trình của DBSK cũng chất đống, nhưng đối với người thầy xem mình như con ruột này, mình không thể hận nổi, dù sao mình cũng muốn cảm ơn ông ấy và công ty để cho mình thực hiện ước mơ, cho nên mình và Chang Min không có chọn lựa rời đi, thật ra thì thực tế là công ty không cho bọn họ rời đi, mà nhân khí của ba người kia thì cách xa nhân khí của mình và Chang Min, bên ngoài họ còn có cả sự nghiệp phụ.
Nghĩ tới đây, Yun Ho không khỏi cảm thán, mình còn chưa đủ tốt, còn phải học tập rất nhiều. Cho nên mới tới New York giải sầu, vừa sạc pin công cộng cho điện thoại tiện thể đi thăm đồ đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-dep-nhat-khi-gap-em/1946698/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.