Rốt cuộc đợi đến ngày nghỉ khó được của Soo Jung, Yi Rim, Se Hun, Jong In hẹn nhau đi công viên trò chơi, còn gọi thêm Chan Yeol và những thực tập sinh có quan hệ tốt với họ là Trương Nghệ Hưng và Ngô Diệc Phàm. (Đó là bởi vì cùng là người Trung Quốc nên có nhiều tiếng nói chung.)
Yi Rim nhớ tới mấy năm trước khi còn ở ngày hội Xuân ở Trung Quốc cô cũng đi khu trò chơi, thầy giáo khiến họ xếp hàng, nam sinh nữ sinh nắm tay nhau cùng đi vào công viên trò chơi, khi đó họ chỉ có thể chơi vòng xoay ngựa gỗ, còn tàu lượn siêu tốc thì chỉ có thể đứng nhìn.
Nhìn đám thiếu niên đứng bên cạnh, cô rất may mắn khi còn có những người bạn này làm bạn.
“Yah, anh Chan Yeol sao lại tới chậm như vậy, tớ sắp nóng chết đây!”
Yi Rim lấy tay cản ánh mặt trời, miệng oán trách, Se Hun đi tới trước mặt Yi Rim, lấy tay che nắng thay cô, một năm này, Se Hun tựa như uống trúng thuốc kích thích, thân cao phát triển đến 1m7, không còn là người bạn nhỏ ngang bằng cô như trước kia.
“Hì hì, anh Nghệ Hưng, anh Phàm, các anh nhớ tới lễ hội Xuân ở Trung Quốc trước đây không? Rất giống như bây giờ phải không?”
Yi Rim thấy Ngô Diệc Phàm và Trương Nghệ Hưng có chút an tĩnh liền mở miệng nói chuyện.
“Làm sao mà giống được, khi đó chúng ta chỉ được đi vườn thực vật, rất nhàm chán.”
Trương Nghệ Hưng nhỏ giọng nói.
“Vậy em thà chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-dep-nhat-khi-gap-em/1946695/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.