Hôm nay lại là một ngày trời mưa!
Đã thành thói quen rồi, gần đây cô hay dậy sớm. Cô không đi tập thể dục nữa mà chỉ ngồi ở trong phòng, nhìn xuống con đường phía dưới qua ô cửa sổ. Thành phố này chưa bao giờ bớt đi nhộn nhịp chỉ vì những con mưa, dòng người như càng vội vã hơn, cây lá như cũng xanh hơn. Còn nhớ mùa mưa của những năm trước, cô một mình che ô, một mình đút tay vào túi áo, một mình bước đi và cảm nhận sự cô độc. Mặt trời vẫn mọc đấy, nhưng không phải lúc nào cũng soi sáng cho cô, và có lẽ cũng chưa từng vì riêng cô mà soi sáng.
Trong làn mưa nhạt nhòa, cô mơ hồ nhìn thấy một bóng người cầm ô đứng dưới tán cây phượng. Anh đứng đó rất lâu, dáng vẻ như là đang suy tư điều gì đó. Người ta nói rằng chỉ có hai vấn đề khiến con trai phải suy tư, đó là tiền và tình. Theo cô thấy thì có nhiều vấn đề khác cũng rất đáng để suy tư, chẳng hạn như thời tiết!
Tiếng chuông điện thoại cắt đứt dòng suy tư của cô. Rút kinh nghiệm từ lần xúc động ở bãi biển, cô đặt nhạc chuông là bản Kiss the rain, nhẹ nhàng, êm ái. Nghe hết bản nhạc rồi cô mới bắt máy, là Duy Hưng gọi đến.
-Tiền bối biết là em sắp nhờ vả nên làm cao đấy ư?
-À, vừa rồi mưa to quá nên tôi không nghe thấy.
Chính cô cũng phải công nhận là trình độ nói dối của mình đã tăng thêm mấy bậc.
-Ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-cau-mim-cuoi/3151558/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.