Tối ngày hôm sau trời lại mưa, cơn mưa không lớn, chỉ lác đác vài hạt giống như mưa phùn. Cơn mưa nhỏ này giúp cho không khí ngày hè bớt gay gắt, trở nên dễ chịu hơn. Hải Ninh vừa đi dạo loanh quanh mấy hiệu sách về thì thấy có người đứng trước nhà mình. Cô mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, đứng che ô quay lưng về phía anh, chốc chốc lại nhấn chuông.
Ngọc đã đứng đó khoảng nửa tiếng, cô đoán anh đang ở nhà vì phía trong vẫn còn sáng đèn.
Cô đã mất một ngày chạy đi chạy lại, gọi điện cho mấy chỗ quen biết mới tìm ra địa chỉ nhà anh. Với tính cách của Hải Ninh, cô nghĩ anh sẽ không đến nhà bố anh, nhưng để cho chắc cô cũng đã dò hỏi thử nhưng quả nhiên anh không ở đó. Căn nhà lúc trước sống cùng mẹ thì đã bán rồi, cô nghĩ anh sẽ ở khách sạn hoặc nhà trọ nào đó. Nhưng thành phố này có hàng trăm nơi như vậy, cô căn bản không có thời gian để tìm. Bản thân cô lại nghĩ, anh đã về nước thì nhất định sẽ đến dự đám cưới của Hải Minh và Xuân Trúc, cô sẽ sớm gặp lại anh thôi.
May sao hôm qua gặp anh ở khu phố Đông, anh lại đi bộ nên cô đoán anh sống gần đấy. Cuối cùng cô cũng tìm ra, cô không thể đợi thêm nữa. Cô đến tìm anh, cả nửa tiếng rồi vẫn chưa thấy có ai ra mở cửa. Anh không muốn gặp cô sao?
Anh không nhìn cô, thong thả mở cổng rồi đi vào. Cô thoáng ngạc nhiên, trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-cau-mim-cuoi/3151521/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.