Hắn lại nhìn nó, không hiểu sao ngay lần đầu gặp, hắn đã thấy mến nó, một cô gái tốt bụng và thân thiện, lại rất đáng yêu. Ngoài bố mẹ ra, nó là người mà hắn tin tưởng nhất. Hắn sẽ cho nó biết bí mật này, điều mà cả bố mẹ hắn cũng không biết.
-Tớ không thích Xuân Trúc, mà nói đúng hơn là tớ không, không…
-Là sao cơ?
Tôn Nguyên hít một hơi thật sâu rồi mới nói:
-Tớ không giống những đứa con trai bình thường khác, tớ…tớ thích Trọng Tuyên sư huynh!
Dường như nó đã quên cả hô hấp khi nghe những lời đó. Nhìn những giọt lệ lại rơi trên gương mặt Tôn Nguyên, nó thấy trái tim mình cũng đau lắm. Nó không biết phải nói gì để làm dịu nỗi đau của cậu ta nữa, nó thật sự rất sốc, rất bối rối.
Tôn Nguyên đã nhìn thấy những cảm xúc rối loạn đó trong mắt nó, cậu ta tự cười chính mình:
-Có phải là tớ rất biến thái, rất đáng ghét không?
-Không, không phải vậy đâu! Dù cậu có như thế nào thì cậu vẫn là bạn của tôi, là lớp trưởng tuyệt vời của lớp 10 Sinh. Không ai ghét cậu cả!
-Nhưng sư huynh không thích tớ, anh ấy coi thường tớ!
-Cậu đừng nghĩ vậy, sư huynh…
-Tớ thích sư huynh lâu rồi, cũng vì anh ấy mà tớ cố gắng học môn Sinh, rồi lại thi vào trường này, làm một học sinh ngoan, một lớp trưởng tốt, một Đoàn viên tích cực. Nhưng đến cùng, anh ấy không hề để ý đến tớ, trong lòng anh ấy đã có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-cau-mim-cuoi/3151488/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.