Cả lớp lo lắng nhìn cậu ta, có mấy đứa chạy lại khuyên nhưng không được. Cậu ta đứng trước sân, khởi động một chút rồi bắt đầu tâng. Trời nắng gắt mà lại không có gió, tâng được 50 quả thì áo hắn đã ướt đẫm mồ hôi. Nó lo lắng nhìn hắn, mấy đứa con gái khác thì mắt mũi đỏ hoe, có đứa còn không dám nhìn. Ông thầy này ác quá!
Xem ra lớp trưởng ca ca không phải là không có năng lực mà thử thách này là quá nặng nề. Mặc mồ hôi chảy vào làm mắt hắn cay xè, hắn vẫn kiên trì tiếp tục. Lần này là do hắn đã sơ xuất, không thể liên lụy đến cả lớp. Cậu ta khéo léo điều khiển trái cầu nhưng lúc sau đã bắt đầu đuối sức, hết tâng chân phải lại truyền sang chân trái.
“115, 116, 117…”
Cứ thế này thì không ổn rồi! Nó liền chạy đi xin thầy. Thầy Quát ngồi trên bắt chéo chân trên ghế, ung dung xem cậu ta tâng cầu.
-Thưa thầy, đây là lỗi của cả lớp, không thể để một mình lớp trưởng chịu phạt được ạ!
-Em muốn lên thay cậu ta sao?
-Dạ không, em không làm được nhưng cả lớp thì có thể.
-Nếu không tự làm được thì em đừng có nhiều lời! Có thể tôi sẽ tăng hình phạt cho cậu ta đấy! Về chỗ đi!
-Thầy, cậu ấy sẽ kiệt sức trước khi tâng đến 300 quả. Thầy hãy cho cậu ấy dừng lại đi!
-Mau về chỗ đi, đừng nhiều lời với tôi!
Nó bất lực quay về, nhìn sắc mặt nhợt nhạt của hắn mà đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-cau-mim-cuoi/3151485/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.