Hè ở nhà rảnh rỗi, bạn Hương chả có gì làm ngoài việc cày ngôn tình. Đúng, cày đến nghiện luôn, suốt ngày nghĩ đến ngôn tình, và Ngọc hiển nhiên trở thành nạn nhân danh dự luôn bị Hương là phiền.
Mẩu chuyện 1: Mãi mãi là bao xa (1)
Gấp lại cuốn truyện đầy xúc động đó, Hương thẩn thờ một lúc rồi hỏi nó:
-Ngọc, cậu nói xem, mãi mãi là bao xa?
-Cậu hỏi thừa, mãi mãi tất nhiên là rất rất xa.
-Vậy ư?
-Đúng. Và vì là rất xa nên chẳng có thứ gì có thể đi đến được mãi mãi.
-Ôi thật là một câu nói hay nhất trong ngày! Lần đầu tiên tớ nghe cậu nói được một câu đậm chất ngôn tình như vậy đó!
-Mãi mãi tương đương với vô cùng, không ai biết được ở âm vô cùng và dương vô cùng có số gì hết, bởi nó quá lớn, quá xa vời.
Hương chán nản nhìn cô bạn thân, nó đang chăm chú nghiên cứu quyển sách Toán dày 500 trang để chuẩn bị cho kì thi tuyển sinh khối 10 tới.
-Tớ mới khen cậu được 2 câu. Nhưng khoan, vậy cậu nghĩ tình bạn của chúng ta cũng không đến được mãi mãi sao?
-Tất nhiên rồi! Đằng nào tớ với cậu chả chết, mà chết là hết, sao làm bạn với nhau được!
-Nguyễn Mai Ngọc, cậu được lắm, cậu đang trù ẻo tớ đấy à?
-Tớ đâu có nói là một mình cậu chết, lúc đó tớ cũng chết mà!
-Mấy cái đó mà cậu nói như chơi thế à? Được rồi, tớ cho cậu chết này!
Mẫu chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-cau-mim-cuoi/3151477/chuong-27-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.