Nó hốt hoảng nhìn Hương, có lẽ cô ấy đã biết được gì đó rồi.
-Hương, có chuyện gì vậy? Ý cậu là sao?
-Cậu còn giả vờ ư, chuyện cậu ngày nào cũng xuống khu nội trú gặp Hải Ninh chứ gì nữa. Sao cậu lại giấu tớ chứ? Tớ là gì của cậu hả?
Hương giận dữ hét lên, nó liếc xung quanh, có vài người đang nhìn vẻ tò mò. Nó liền kéo cô ấy đến chỗ hàng ghế đá trong khuôn viên trường. Giữa những hàng bằng lăng sắp trổ hoa, gió thổi nhè nhẹ đưa hương sen trong hồ thoang thoảng. Nơi đây hai đứa vẫn hay ngồi tán gẫu nhưng giờ lại khác, Hương vùng khỏi tay nó:
-Cậu sợ gì chứ? Nếu sợ mọi người biết sao cậu còn làm?
-Hương, cậu bình tĩnh nghe tớ nói đã!
-Được, tớ đang muốn nghe cậu giải thích đây. Cậu nói đi!
Nó kể lại cho Hương mọi chuyện, Hương cũng nghe nó nói. Nhưng sau đó kết quả không thay đổi, cô ấy vẫn giận.
-Ngọc, cậu và Hải Ninh làm bạn cũng được, hẹn hò yêu đương tớ cũng có thể chấp nhận, nhưng cậu không thể giấu tớ, cậu không tin tớ sao?
-Tớ xin lỗi, tớ không cố ý giấu cậu. Tớ chỉ sợ Mimi sẽ gặp nguy hiểm thôi.
-Vậy cậu sợ tớ sẽ làm hại nó sao? Cậu biết tớ cũng rất thích mèo cơ mà!
-Không, tớ không có ý đó.
-Vậy ý cậu là gì chứ? Tớ có cảm giác như mình vừa bị cậu phản bội vậy. Tớ không muốn nhìn thấy cậu nữa!
Hương nói rồi liền chạy đi. Trống đánh báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-cau-mim-cuoi/3151463/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.