Tối, ăn cơm xong nó đi mua ít hoa quả sang thăm Hương, cậu ấy vẫn còn đang bệnh. Nó còn mang cả vở mượn của lớp 9C sang cho Hương.Hai đứa không học cùng lớp nhưng gần nhà nhau, thân nhau từ lúc nhỏ tuy tính cách hơi trái ngược nhau. Hương dịu dàng, hiền lành, tính tình ngay thẳng,dễ tin người, lại rất mơ mộng, thích đọc ngôn tình. Còn nó thì chả có tí gì nữ tính cả, đôi lúc lại đanh đá, tính tình trẻ con nhưng luôn tự cho mình là già dặn, chín chắn. Nó luôn suy nghĩ một cách thực tế, đôi lúc hay lo xa, nghĩ theo nhiều chiều, nghĩ sâu xa nên khi làm văn thường hay bị lạc đề. Nó luôn chăm chỉ để thực hiện ước mơ, nó từng nghĩ sẽ không lấy chồng cho đến khi nó làm được điều gì đó có ý nghĩa, mà cái “ ý nghĩa” của nó thì lại rất lớn lao, ít ra cũng phải trở thành giáo sư nổi tiếng hay đạt giải Nobel Sinh học! Vậy nên xem ra suy nghĩ của nó cũng khá là “thực tế”!
Nó vốn định nhờ Hương đem ô trả cho tên kia, tạo cơ hội cho hai người gặp mặt nói chuyện, nhưng Hương bệnh chưa khỏi, chắc mai không đi học được. “Mà vậy cũng được, tốt nhất là không để cho Hương qua lại với hắn, gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Hương chỉ nên chơi với bạn tốt như mình thôi”.
Hôm sau là thứ 7, theo thường lệ, toàn trường THCS Nguyễn Hào Sự học vào buổi chiều, riêng thứ 7 học buổi sáng, còn buổi chiều thì các thầy cô họp. Sáng, nó đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-cau-mim-cuoi/3151448/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.