Chử Dạng đột nhiên thấy đau lòng cho anh.
Cô học dáng vẻ của Từ Nam Diêp, ô mặt anh rồi hôn lên trán.
Từ Nam Diêp không nói gì, có điều cánh tay ôm cô siết chặt lại.
Trông giống như một hành động vô thức nhưng Chử Dạng thấy nụ cười nhàn nhàn trên khóe môi anh.
Cô có chút ngượng ngùng, vùi đầu vào lòng anh chìm vào giấc ngủ.
Cô ngủ một mạch đến sáng, đồng hồ báo thức không đánh thức cô mà Từ Nam Diệp đánh thức cô.
Cô xấu hổ, vùi mặt trong chăn không muốn ra, lầm bầm nói: “Nếu không trốn tiết đi, một tiết không học không quan trọng.”
Từ Nam Diệp đứng cạnh giường, trong tay cầm một tách trà tinh xảo, tư thế nhàn nhã: “Không cần học bổng sao?”
Chử Dạng ngẩn người, mím môi: “Không phải anh nói cho em tám chục ngàn sao?”
“Nếu như em lấy được học bổng”, Từ Nam Diệp khẽ cười: “Tám chục ngàn kia cũng cho em.”
Cô xấu hổ, lúc này phải thức dậy chuẩn bị đi học. Cô là học sinh, làm sao có thể có những suy nghĩ không lành mạnh như trốn tiết được.
Chử Dạng chợt vén chăn lên, cô nhìn điện thoại, bây giờ vẫn còn sớp, cô có tiết thứ hai nên hoàn toàn có thời gian rảnh rỗi ở nhà ăn bữa sáng rồi mới đến trường.
Cô đứng lên, không được tự nhiên bước đến trước mặt Từ Nam Diệp.
Vốn dĩ cô muốn làm nũng, kết quả anh chỉ xoa đầu cô khiến nó càng rối hơn.
“Anh đi trước”, Từ Nam Diệp dịu dàng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-anh-bat-dau-dong-tam/3734135/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.