Pháo hoa vừa dứt, Chử Dạng liền chạy về phía anh.
"Đàn anh" cô đứng cách anh vài mét, nóng lòng hỏi: "Anh thử chưa?"
Từ Nam Diệp gật đầu: "Thử rồi."
Hai mắt Chử Dạng tỏa sáng: "Sau đó thì sao?"
Từ Nam Diệp không trả lời, anh hỏi:"Em muốn anh trả lời như thế nào?"
“Không đúng, em nghĩ kết quả như thế nào thì kết quả của anh sẽ như vậy?” Chử Dạng không bị anh lừa.
Có điều, Từ Nam Diệp lại thật sự lắc đầu: "Không hẳn là vậy."
"Vậy anh còn hỏi em làm gì?" Chử Dạng cong môi, xua tay nói: "Quên đi, hẳn không phải là em nên anh không muốn nói."
Từ Nam Diệp nhướng mày: "Em tức giận sao?"
"Không."
Chử Dạng nói xong cũng không tức giận nhưng lại quay lưng lại.
Người đàn ông mỉm cười: "Em nghĩ người anh thấy đầu tiên không phải em nhưng kết quả của anh không phải ngược lại sao?"
Chử Dạng quay lưng về phía anh, khóe môi không tự chủ nhếch lên.
"Sao anh lắm trò vậy."
Cô lúng túng một lúc rồi quay sang hỏi anh:"Tại sao anh có thể thấy em đầu tiên?"
Nên giải thích cho cô như thế nào về hiện tượng kỳ diệu này?
Từ Nam Diệp quyết định chọn một lý do làm cô vui.
"Bởi vì em đẹp nhất."
Hai mắt Chử Dạng sáng lên, không bao lâu, cô lại hỏi anh: "Vậy nếu như em không xinh đẹp, anh sẽ không tìm thấy em sao?"
Từ Nam Diệp lắc đầu: "Không."
"Tại sao?"
"Trong mắt anh em là đẹp nhất."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-anh-bat-dau-dong-tam/3734126/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.