Thấy sắc mặt Từ Nam Diệp trầm xuống, Chử Dạng cảm thấy hơi sợ.
Ngay cả đánh người anh cũng có thể, chửi thề đã là cái gì.
Hơn nữa từ ngốc bây giờ sớm đã bị mấy cặp đôi mắng thành biệt danh.
Sau khi hết sợ, Chử Dạng bắt đầu thấy lúng túng.
Từ Nam Diệp nhắc nhở cô: “Dạng Dạng, nói chuyện.”
Giọng Chử Dạng nhỏ như muỗi kêu: “Nói gì?”
“Nếu em cảm thấy anh lừa gạt tình cảm của em, vậy có nghĩa là...” Từ Nam Diệp cúi người dùng ngón tay nâng cằm cô, giọng trầm thấp: “Em có tình cảm với anh?”
Chử Dạng cắn môi, đôi mắt to tròn ngượng ngùng tránh né.
Nhưng cô vẫn không nói gì.
Từ Nam Diệp muốn nghe lời thừa nhận khiến bản thân anh an lòng, giống như Chử Dạng đã nghe được lời tỏ tình của anh vậy.
Đôi mắt người đàn ông tối lại, trong lời nói có chút quyến rũ: “Ngoan, nói cho anh biết, có phải em thích anh không?”
Chử Dạng há miệng, nửa ngày mới thốt ra một âm “xi”, còn lại đều mắc kẹt trong cổ họng không thể nói ra.
Cô cảm thấy không được tự nhiên.
Nhưng Từ Nam Diệp vẫn kiên nhẫn chờ cô nói từ đó ra khỏi miệng.
Bọn họ một người trì hoãn, một người chờ đợi nhưng thời gian không cho phép.
Cửa phòng sau lưng Chử Dạng bị gõ.
Ngoài cửa vang lên tiếng của Từ Bắc Dã: “Quấy rầy vợ chồng hai người một chút, anh hai, ba tìm anh, anh mau đi đi.”
Từ Nam Diệp thấp giọng đáp lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-anh-bat-dau-dong-tam/3734110/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.